Nhã Tịnh nhếch môi cười, đối diện với sống chết nàng từng sợ hãi bây giờ lại bình thản tới lạ.
- Một dũng sĩ thật sự, sẽ chỉ có vết sẹo trên ngực! Tuyệt không được phép quay lưng! Mẹ già, thê tử, hài nhi của các người ở quê nhà đều đang mong ngóng yên bình! Hi sing vì đất nước, hi sinh vì non sông! Mỗi chúng ta đều là vinh quang của Khánh quốc! Tiến lên!
Sau khi nàng nâng cao sĩ khí, liền cầm quân đối đầu với những kẻ man rợ tiến tới. Một khi đao xuất khỏi vỏ, thấy máu mới có thể cất lại.
Nhã Tịnh chẳng hề có chút do dự hạ kiếm, từng chút một những ngày đầu nàng xuyên tới đây hiện lên. Lúc trước nàng có bao nhiêu lo sợ chứ...
Dừng lại, nàng nhìn tên Ái Tư Lạp mặc một bộ giáp lông trên mặt dính đầy máu nhe răng ra cười liền ngứa mắt.
- Ngươi chính là kẻ lúc trước đã liên kết với thổ phỉ tới ám hại thành của ta?
Nghe những tên binh lính trước khi bị xử theo luật quân doanh kể lại, nàng liền hiểu. Tên đó muốn để thành này như vỏ ốc rỗng tuếch mới tiến tới chiếm đóng. Không mất quá nhiều binh lính, lại có thể chiếm được thành! Tá đao sát nhân!
Mưu hèn kế bẩn! Nàng nhìn qua cách bày binh bố trận của chúng, binh lính luôn có vẻ bất mãn. Nếu bây giờ nàng chặt đầu tên tướng quân này, binh không cần đánh ắt tan! Địch dù quân mạnh, nhưng lại chỉ làm việc vì sợ hãi hay vì phần thưởng thì hãy nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2927965/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.