Nhìn bóng nàng tịch liêu, Tư Đồ Kha Luân chỉ có thể nở nụ cười.
- Được, ta coi như thua rồi! Ta sẽ về lại kinh thành!
Nhã Tịnh gật đầu, nhìn hắn rời đi. Quả thực, nàng vẫn luôn muốn thử thách Tư Đồ Kha Luân. Vốn dĩ tình yêu có điều cấm kị chính là thử thách nhau, nếu như chỉ tính toán sai một nước. E rằng, sẽ là vạn kiếp bất phục.
Khi Tư Đồ Kha Luân trở lại kinh thành, đó là một ngày xuân tươi đẹp. Trên tường thành, Nhã Tịnh nhìn hắn xa dần, lúc này nàng mới thay một bộ đồ khác thám thính tình hình các tuyến phòng ngự còn lại. Khánh quốc là đất nước có nhiều biên giới nhất, vốn dĩ cách thành chủ phải vô cùng cẩn trọng trong việc bảo vệ thành. Nhưng, qua việc này khiến Nhã Tịnh phải suy xét cẩn thận lại.
- Chủ nhân!
Ý Hiên bước tới nhìn nàng, Nhã Tịnh nhận lấy chiếc lược của hắn, nàng mỉm cười.
- Thế nào rồi? Đã chọn được ngày lành?
- Sắp tới chúng ta sẽ mua hỉ phục trước! Chủ nhân, ta muốn nhờ người vẽ mẫu cho ta. Nếu có thể, đây chính là vinh dự lớn nhất của ta!
Nàng mỉm cười, nhìn Ý Hiên đang vui vẻ. Nụ cười hắn hiện ra mặt.
- Được, ngài vẽ mẫu hỉ phục cho đây là vinh hạnh của thần!
- Đừng nói vậy, ngươi đã theo ta rất lâu rồi! Đúng rồi, ngươi rủ mọi người đi! Tối nay chúng ta sẽ bắt đầu đi tới một nơi! Lấu rồi chúng ta chưa cùng nhau mở hội, hôm nay kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2927963/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.