"Nếu một ngày ta có mất mạng, hãy thiêu ta dưới ánh nắng ấp áp. Trải cốt ta tại biển sâu với ngọn sóng rì rào. Kiếp này, nếu ta chẳng thể có được tự do như mong đợi. Vậy để ta về với đất trời, nếu có kiếp sau. Nguyện làm con sóng dưới biển sâu. Một đời phiêu bạt."
Nhã Tịnh nàng từng muốn làm lại với Tư Đồ Kha Luân, rốt cuộc vẫn là quyền lực có tiếng nói hơn.
- Là ta đã bội tín!
- Vậy có phải A Vệ cùng Ý Hiên chết là do ngươi?
Hắn im lặng thay cho câu trả lời, giết huynh diệt đệ của nàng. Dù sao, hắn cũng không có can đảm để nhận.
Hắc các vốn có ơn với hắn, người đứng đầu Hắc các còn là sư phụ hắn. Sao hắn có thể vì nàng mà phản bội lại công ơn nuôi dưỡng, dạy dỗ của sư phụ đây? Hơn nữa, nếu không phải có sư phụ, hắn sớm đã bị hại chết trong cấm cung. Hắn không thể vì nàng mà phản bội người...
- Nói đi, ngươi muốn gì?
- Ta muốn bảo vật trị quốc của Khánh Quốc! Lục Ngọc!
Lục Ngọc được đồn đoán có sức mạnh chữa trị vạn độc, nhưng chỉ có thể dùng được một lần duy nhất. Vậy nên, khi Khánh Quốc có nó luôn bảo mật. Mới không lâu trước, phụ thân mới nói cho nàng. Không nghĩ tới, hắn đã sớm biết.
- Nếu không phải là ta, người vẫn sẽ tìm cách kết thân tại đây và ở lại trong cung phải không? Tất cả là vì Lục Ngọc, vừa hay lại là ta.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2927944/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.