Sáng hôm sau, Âu Dương Bích Vy thức dậy từ rất sớm rồi chạy sang phòng Đông Phương Tà.
"Cộc, cộc, cộc…"
Đông Phương Tà đang ngủ thì bị tiếng gõ cửa đánh thức. Hắn lười nhác nói:
-Vào đi.
Cửa được mở ra, Âu Dương Bích Vy chạy một mạch tới bên giường Đông Phương Tà rồi nhào vào lòng hắn nũng nịu làm nũng:
-Tà ca ca, chúng ta đi chơi đi ~
Đông Phương Tà thấy nàng như vậy thì chỉ có thể bất đắc dĩ lên tiếng:
-Bây giờ ca ca phải chuẩn bị lên triều nên chiều nay ca ca sẽ đưa muội đi chơi nha!
Âu Dương Bích Vy cảm thấy làm nũng cũng vô dụng nên đành cắn cắn môi nước mắt lưng tròng đồng ý.
Đông Phương Tà chỉ có thể thương tiếc dỗ dành. Rồi đột nhiên như nhớ ra chuyện gì đó dùng giọng điệu nghiêm túc nhắc nhở:
-Ở bên ngoài muội nhớ gọi huynh là Tà hoặc tướng công không đươc gọi là ca ca nhớ chưa.
Âu Dương Bích Vy 'rõ' một tiếng rồi lười nhác ngáp một cái dụi dụi vào lòng Đông Phương Tà thiếp đi.
Đông Phương Tà nhìn thấy nàng như vậy thì dịu dàng đặt nàng vào trong giường, nhẹ nhàng bước từng bước lại gần xe lăn rồi cho người vào nhẹ nhàng đẩy xe ra. Trong lòng thầm nghĩ:
'Tiểu Vy bây giờ trông đáng yêu hơn lúc mới vào phủ a'
***********
Mặt trời đang lặn xuống chân núi, có hai bóng dáng một nam một nữ đang chơi đùa trên một con sông đằng sau chân núi. Cả hai cùng chơi tạt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-lanh-nhat/2393727/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.