Âu Dương Bích Vy sau một hồi dằng co với Lâm Bối thì cuối cùng cũng phải chào thua, bất đắc dĩ nói:
-Vậy sau này ngươi sẽ là một thị vệ của ta. Bây giờ cầm cây trâm này về vương phủ giao cho Mị thì nàng ấy sẽ chỉ cho ngươi những điều cần biết.
Lâm Bối cầm cây trâm rồi vui vẻ rời đi
Đông Phương Tà lúc này mới thắc mắc hỏi:
-Tại sao muội không giết tên đó luôn cho nhanh.
Âu Dương Bích Vy cười hì hì nói:
-Hôm nay muội rất vui nên không muốn giết người nhưng nếu hắn có hành động gì đáng nghi thì muội sẽ tự tay giải quyết hắn.
Đông Phương Tà lúc này mới bình tĩnh lại. Nhìn sắc trời cũng sắp tối rồi bèn nói:
-Đi về thôi. Tối nay huynh lại đưa muội đến đây chơi tiếp.
Âu Dương Bích Vy vui vẻ cười nói:
-Vâng ạ~
.
.
.
.
.
Sau khi cùng nhau ăn xong bữa tối thì Âu Dương Bích Vy cùng Đông Phương Tà đi ra con sông sau núi.
Buổi tối ở đây rất đẹp, phải nói là tiên cảnh mới đúng.
Nước sông trong veo phản chiếu bầu trời đêm đầy sao như một mặt gương trong suốt. Xung quanh là những con đom đóm phát ra ánh sáng màu xanh đẹp mắt. Cây cỏ lay động theo tiếng gió vi vu tạo nên một bản nhạc thiên nhiên.
Đây giống như là tiên cảnh chốn phàm trần.
Âu Dương Bích Vy cầm lòng không được bước trên mặt nước rồi múa.
Động tác uyển chuyển nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-lanh-nhat/2393725/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.