Trên đường trở về Lãnh Phong hỏi nàng.
- Tỉ tỉ này chuyện của tỉ và Long Nhật Hàn thế nào rồi?
-Chuyện gì cơ? Nàng hỏi
" Thì đệ thấy hắn ta thật lòng với tỉ đó chứ. Tỉ định như thế nào?
- Ta cũng không rõ nữa nhưng ta không cảm thấy bài xích với hắn. Thôi thì hãy để thời gian chứng minh lên tất cả vậy. Nàng thở dài đáp.
Lãnh Phong vẫn còn muốn tiếp tục câu chuyện nhưng thấy đã về đến nơi nên thôi.
-Hai đứa về rồi hả? Nào lại đây ngồi đi.Mẫu thân nàng lên tiếng.
-Thôi mọi người cứ tự nhiên chúng con phải trở về rồi. Nàng nhìn về phía Long Nhật Hàn ý bảo "Ngươi không định trở về sao"
Nhìn thấy ánh mắt hàm ý của nàng hắn vội đứng dậy. "Mọi người cứ tự nhiên chúng con có việc phải trở về trước". Nói rồi hắn đứng dậy cùng nàng về Hàng vương phủ.
Trên xe ngựa hắn hỏi nàng "Ban nãy nàng và Lãnh Phong nói chuyện gì vậy"
- Không phải chuyện của ngươi. Nàng trả lời rất đỗi phũ phàng mà khiến hắn nghe xong cảm thấy rất tức giận. Nhưng hành động tiếp theo của nàng khiến cơn giận vừa mới lên cao của hắn biến mất luôn.
- Ngươi ồn ào quá có im ngay đi không? Cho ta mượn vai một lát bao giờ tới nơi thì gọi ta dậy. Nói rồi nàng gục đầu lên vai hắn mà ngủ.
Hắn chưa kịp hiểu thì nàng đã ngủ mất rồi. Nhìn xuống thấy nàng đang ngủ an giấc trên vai mình hắn mỉm cười. Vậy là nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-lanh-lung/3292359/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.