Sáng hôm sau nàng thức dậy thấy mình đang nằm trong một vòng tay xa lạ. Mà cũng quen thuộc. Tối qua rõ ràng hắn ôm nàng ngủ đến giờ.
-Nàng tỉnh rồi hả? Bên tai vang lên giọng nói đầy tà tứ. Thật ra hắn thức dậy lâu rồi nhưng thấy nàng còn ngủ nên cứ thế mà ngắm nàng.
Không thèm để ý đến hắn nàng bước xuống giường đi đến cạnh bàn trang điểm ngồi xuống "Linh nhi"
Từ bên ngoài Linh nhi đẩy cửa bước vào trên tay còn mang theo chậu nước ấm rửa mặt. "Tiểu thư, Vương gia buổi sáng vui vẻ"
-Nào đến đây giúp ta. Nàng nói với giọng lười biếng.
Nghe nàng gọi vậy Linh nhi liền vắt chiếc khăn trong chậu nước mang đến chỗ nàng. Sau khi lau mặt xong thì giúp nàng làm tóc trang điểm.
Long Nhật Hàn thấy nàng bơ mình như vậy cũng không để ý bước xuống khỏi giường đi đến chỗ chậu nước bên trong còn để sẵn một chiếc khăn sạch. Lau mặt xong thì hắn đi ra sau tấm bình phong thay đồ. Từ trước đến giờ hắn chưa từng cho nữ nhân vào phòng nên mọi việc toàn tự mình làm.
Thay đồ xong hắn bước ra. Linh nhi cũng đã giúp nàng xong xuôi và lui ra ngoài. Hắn vận trên người một bộ hắc y thêu hình mạn châu sa hoa càng làm tăng thêm vẻ lạnh lùng còn nàng thì một bộ bạch y đơn giản không hoạ tiết nhưng khi kết hợp với gương mặt lại tăng thêm nét lạnh lùng xa cách.
Hai người hai phong cách khác nhau nhưng khi họ đứng cùng nhau lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-lanh-lung/3292358/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.