Cả năm người bước vào căn phòng mà Trần nương sắp sếp, cửa vừa khép lại, âm thanh bên ngoài hoàn toàn bị cách ly. Hàn Mộ Tuyết nhạy bén cảm nhận, đồng thời vô cùng hài lòng với thiết kế này của nàng.
Phòng được cách âm cực tốt, chính là không gian kín, mà không gian kín nếu nhiều người ở trong phòng lâu sẽ dẫn đến thiếu ô xi, nàng lại cho người lắp đặt ống truyền khí vào, và ống thoát khí ra, vừa có thể trao đổi không khí, vừa có thể dể dàng từ xa biết được trong phòng đối thoại gì. Đây hiển nhiên dùng để thu thập tin tức khi có người thuê phòng.
Hàn Mộ Tuyết dùng truyền âm bảo Thanh Âm ngắt ống truyền và thoát khí, sau đó cùng Hàn Mộ Mai ngồi xuống.
Tức thì sau đó Hàn Mộ Mai vừa ngồi xuống liền bất động thanh sắc ngất đi, nửa người đổ nằm lên bàn, Thanh Âm nhanh tay lẹ mắt đỡ thân thể Trần nương đang đứng gần Hàn Mộ Tuyết, Tử Y cũng nhanh chóng, lấy trong người lọ thuốc bạch ngọc trong suốt đưa lên mũi Trần nương.
Chỉ trong chớp mắt, Trần nương hoàn toàn tỉnh táo, tâm một trận run sợ có chút hoảng loạn. Nàng ta cũng là người lăn lộn giang hồ, nhưng vừa rồi không phải Thanh Âm tổng quản còn đỡ người nàng, chắc hẳn nàng không nghĩ mình bị hạ thuốc, nhưng thuốc giải kia thật sự lợi hại, chỉ hít một hơi nhẹ liền khiến đầu óc bừng tỉnh, không hề mơ màng mở mắt như bị hạ mê dược. Nói chính xác hơn, khi nàng ta bất tỉnh cùng tỉnh táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ki-thien/3384521/chuong-30.html