Edit: oceanmelon
Sau khi Ngụy Nhược Cẩn ngủ được một giấc, ngoài trời đã tối mù mịt. Cậu vừa định đứng dậy thì Tân Di đã nghe thấy tiếng động mà vội vàng thắp đèn. "Công tử cứ từ từ đã, vương gia ra ngoài vẫn chưa trở về, người muốn dùng bữa tối trước không ạ?"
Ngụy Nhược Cẩn không nhờ Tân Di tới dìu cậu, tuy tay phải của cậu không thuận tiện nhưng tay trái và chân cũng không bị sao cả, ngồi dậy từ trên giường cũng không khó khăn mấy.
"Rót giúp ta chén nước." Ngụy Nhược Cẩn nâng tay trái nhận chén nước, một hơi uống hết, rồi đưa lại cho Tân Di, "Vương gia đi đâu vậy?"
"Nô tì không rõ, công tử vẫn nên dùng bữa tối trước đi."
Ngụy Nhược Cẩn gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, chắc không phải Lận Hành lại giở trò gặp chuyện đổi ý, không muốn dọn đến đây nên chạy trốn nữa chứ? Hơn nữa hiện tại cậu đang bị thương, dù có muốn cũng không thể làm gì y được, y trốn làm gì?
Dùng xong bữa tối, trong nhất thời cậu ngủ không được cho nên định dựa lưng vào giường đọc sách, nhưng do tay phải không được thuận tiện còn thẻ tre thì lại nặng, khiến cho cậu cảm thấy rất phiền lòng. Bỗng một cơn gió thổi qua, cũng mang theo chút lạnh lẽo.
Tân Di vội vàng đến gần đóng lại cửa sổ, "Bên ngoài trời đang mưa, công tử nên cẩn thận một xíu."
"Không nghe thấy tiếng gì hết, chắc cơn mưa này không lớn nhỉ?"
Đúng thật là mưa không lớn, nhưng khi Lận Hành trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ga-thay-bi-bat-di-lam-ruong/3363130/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.