"Đừng đi, Tiểu Hiên ca ca đừng đi ——"
Cố Lăng bừng tỉnh từ trong mộng, mồ hôi lấm tấm trên trán.
"Vương phi, người làm sao vậy?" Thị nữ bên mép giường vẻ mặt quan tâm hỏi, thấy trên trán nàng ướt đẫm mồ hôi bèn dâng khăn tay lên.
Cố Lăng nhận lấy khăn, vừa lau mặt vừa trả lời: "Mơ một giấc mơ thôi."
"Chẳng hay Vương phi mơ thấy gì mà đau lòng như thế ạ." Tú Tú đưa cho Cố Lăng chén nước.
Tay Cố Lăng cầm chén khẽ khựng lại.
Có một số việc phủ đầy bụi ở trong lòng lâu lắm rồi, cũng muốn tìm một người tâm sự tất cả.
Thế nên kể hết những chuyện xảy ra trong giấc mơ...
"Sau đó thế nào ạ? Tiểu cô nương có chờ được thiếu niên kia không?"
Đôi mắt Cố Lăng rũ xuống, trong mắt hiện lên một chút cảm xúc bi thương: "Sau đó nàng không còn gặp lại thiếu niên kia nữa..."
Ăn sáng xong, Cố Lăng đi dạo trong phủ. Khi đi ngang qua hồ, nhìn thấy bên trong đình có một cây đàn, nàng đột nhiên có hứng thú bèn tấu một khúc.
Nam Cung Hiên đang ở thư phòng phê duyệt công việc, đột nhiên nghe được tiếng đàn tiếng du dương, đôi mày đang nhíu chặt vì công việc dần dần thả lỏng.
Hắn buông sổ con, theo âm thanh mà đi.
Mới vừa đến đình giữa hồ, đập vào tầm mắt là một vị nữ tử phong hoa tuyệt đại.
Hắn vẫn luôn biết nàng rất đẹp, nhưng ngày thường Cố Lăng quá cô độc, khí chất lạnh như băng khiến người ta không chú ý lắm đến khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ga-sai/245360/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.