Đêm hôm đó, Cố Lăng đã mơ một giấc mơ, mơ về bảy năm trước ——
Tại thành Lương Châu năm đó, chiến tranh sắp bắt đầu, Cố Thanh Minh do dự thật lâu, cuối cùng phái thân tín đưa con gái duy nhất của mình là Cố Lăng về kinh thành, phó thác cho anh trai mình —— Cố thượng thư.
Cố gia là thế gia bậc nhất kinh thành, danh tiếng ở kinh thành chỉ đứng sau hoàng gia. Mà Cố Thanh Minh, con trai thứ hai nhà họ Cố, lại yêu con gái của một thương gia.
Sĩ nông công thương, lúc ấy địa vị của thương nhân là thấp kém nhất, cho dù giàu có đến đâu thì ở trong mắt những thế gia hàng trăm năm chẳng qua cũng chỉ là đám người ti tiện đắp đầy tiền.
Mà Cố Thanh Minh lại yêu con gái của một thương nhân, sự kết hợp này tuyệt đối không được cho phép trong mắt thế gia. Nhưng ông thà cắt đứt quan hệ với Cố gia cũng chẳng muốn chia xa bà.
Vì muốn cho thê tử một hoàn cảnh sống tốt đẹp, ông võ nghệ đầy người gia nhập quân đội. Trải qua nhiều năm lăn lộn mò mẫm đánh chiến, nhiều lần lập được chiến công, cuối cùng cũng vinh quang bước lên vị trí tướng quân.
Giờ đại chiến sắp tới, ông không biết bản thân mình có thể sống sót qua được không nên đành phải đưa con gái đi. Tuy rằng đã cắt đứt quan hệ với Cố gia, nhưng ông tin chắc rằng dựa trên tình cảm trong quá khứ, anh trai sẽ thay ông chăm sóc tốt cho con gái mình.
Cố Lăng còn đang mơ mơ màng màng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ga-sai/245359/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.