Một tay Bắc Minh Thần ôm Phật Tịch, một tay kéo mặt nạ da người xuống đưa cho Lam Thiên.
Lam Thiên cầm mặt nạ, thức thời đi vào bên trong.
Bắc Minh Thần đưa hai tay lên xoa mặt Phật Tịch, nâng mặt nàng lên nhìn qua hắn, nhìn Phật Tịch rưng rưng nước mắt, trong mắt của hắn đầy vẻ đau lòng và dịu dàng.
"Nhất định vi phu sẽ lấy lại công bằng cho nàng."
Hắn nói xong hôn lên đôi môi kiều diễm ướt át kia.
Phật Tịch ôm chặt eo Bắc Minh Thần, dưới bóng đêm, trong nội viên hai bóng dáng vô cùng thân mật.
Chỉ chốc lát sau, Bắc Minh Thần lưu luyến không rời thả Phật Tịch ra, cúi đầu cẩn thận quan sát gương mặt hắn nhớ nhung đã lâu.
Trong mắt hai người chỉ thấy bóng dáng của đối phương, Phật Tịch cười ngọt ngào, dịu dàng nói: "Giản Triều thay chàng à?"
Bắc Minh Thần khẽ gật đầu: "Chúng ta vào trong đi."
Sau đó, hắn nắm tay Phật Tịch đi vào bên trong, lúc nhìn thấy gương mặt y hệt mình, hắn nhíu chặt mày.
Phật Tịch bước theo nắm chặt tay Bắc Minh Thần: "Y bị người ta hạ độc, vừa mới phát tác."
Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch, đi lên mấy bước, nhìn Lam Thiên đang kiểm tra thân thể Minh Thiên, bình tĩnh hỏi: "Y sao rồi?"
Lam Thiên thả ta đang bắt mạch ra, cầm ngân châm nói: "Trong cơ thể y có độc tố, nhưng không chỉ một loại, có vài loại độc y ăn khi còn bé, đã ăn sâu tận xương tủy, không thể chữa được."
Sắc mặt của Bắc Minh Thần liên tục thay đổi, thứ không đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/4651566/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.