Đám thị vệ cúi đầu xuống, Hoàng thượng đã dặn bất cứ ai cũng không thể vào hoàng cung.
"Giản Nhị hoàng tử muốn làm khó đám hạ thần chúng ta à?"
Giản Triều nhìn theo hướng phát ra giọng nói, chỉ thấy đó là một đại tướng quân, giờ phút này vô cùng oai phong đi về phía y, dáng vẻ kia rất ngang ngược.
Y híp mắt nói: "Từ khi nào ta muốn vào hoàng cung An Chuẩn quốc này lại bị những hạ thần cấp thấp như ngươi ngăn cản?"
Đại tướng quân kia chẳng hề để tâm đến Giản Triều: "Giản Nhị hoàng tử mau về đi thôi, không thì đao kiếm chẳng có mắt đâu."
Nếu là bình thường, chắc chắn Giản Triều có thể kìm chế dạy dỗ người nọ một phen, nhưng hôm nay tình thế khẩn cấp, đừng trách y tàn nhẫn.
Y nghĩ vậy, cây quạt trong tay khẽ run lên, lòng bàn tay dùng sức ném quạt ra ngoài, cây quạt xẹt thẳng qua cổ của đại tướng quân kia.
Giản Triều đưa tay thu hồi cây quạt đang bay về, sau đó cổ của đại tướng quân kia phun máu, còn chưa có bất kỳ phản ứng nào đã ngã bỏ mình.
Y phe phẩy quạt, ánh mắt và giọng nói đầy vẻ cảnh cáo: "Bổn hoàng tử là hoàng tử một nước, sao có thể tha cho quan thủ thành nho nhỏ như các ngươi làm càn."
Bọn thị vệ vội quỳ xuống đất hành lễ: "Xin Giản Nhị hoàng tử thứ tội, chúng tiểu nhân chỉ phụng mệnh làm việc."
Giản Triều cất bước đi về phía trước: "Mở cửa thành ra, bổn hoàng tử tự mình đi nói với Hoàng thượng."
Bọn thị vệ nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/4646747/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.