Ninh Nhàn Uyển nhìn về phía Phật Tịch, trong ánh mắt đầy vẻ oán hận và u oán.
Giờ phút này Phật Tịch không muốn tính toán với nàng ta, trong mắt nàng chỉ có Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần cúi thấp đầu để người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn, cũng không biết hắn đau lòng, nhưng tấm lưng kia vô cùng tiêu điều, khiến người ta nhìn thấy mà đau lòng.
Đầu tiên, Bắc Minh Thần cảm thấy mùi hương quen thuộc, sau đó cảm thấy trên người ấm áp, không cần đoán cũng biết là Khê Nhi, hắn đưa tay nắm tay nàng đang giúp hắn chỉnh y phục.
Phật Tịch được Bắc Minh Thần đỡ quỳ xuống, im lặng không nói nhìn Thái hậu nằm trên giường có vẻ rất bình yên.
Bắc Minh Thần nắm thật c.h.ặ.t t.a.y Phật Tịch, chỉ khi nắm chặt tay Khê Nhi thì trong lòng hắn mới có thể bình yên.
Phật Tịch phát giác, tay đặt lên mu bàn tay của Bắc Minh Thần.
[Chàng có ta.]
[Chúng ta còn có con.]
Bắc Minh Thần biết ý của Phật Tịch, khẽ gật đầu, tuy sắc mặt u sầu nhưng ánh mắt nhìn về phía Phật Tịch mang theo vẻ dịu dàng.
Tin tức Thái hậu hoăng truyền khắp nơi, cả nước vô cùng buồn bã, trong ngoài triều vô cùng tĩnh mịch.
Bắc Minh Thần và các hoàng tử phải giữ đạo hiếu trong linh đường, còn phải nhịn ăn ba ngày. Những hoàng tử khác không hiếu thảo như Bắc Minh Thần, nhưng ngại hắn ở đó áp trận, nên bọn họ không dám hành động gì.
Phật Tịch có thai không thể giữ đạo hiếu, cho nên chỉ có thể chờ trong trong Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849295/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.