"Mong hoàng tổ mẫu dưỡng sức khỏe cho tốt, ngày khác tôn nhi quay lại thỉnh an hoàng tổ mẫu."
Thái hậu nhắm mắt lại phất phất tay.
Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch đi ra tẩm điện, sau khi xung quanh yên tĩnh, nói: "Đừng suy nghĩ nhiều, đó cũng là con của ta, sao ta cam lòng để nó chịu chết chứ."
Phật Tịch hoàn hồn: "Chuyện này ta biết."
Bắc Minh Thần sững sờ: "Vậy nàng đang nghĩ chuyện gì?"
Phật Tịch như có điều suy nghĩ nói: "Ta cảm giác nơi long mạch của An Chuẩn quốc rất quỷ dị."
[Chắc bên trong không có một đám Tiên Hắc Ám chứ?]
[Vùng đất này là của ta Tiên Hắc Ám Cổ Na Lạp hahaha...]
Mặc dù Bắc Minh Thần không hiểu Phật Tịch nói có ý gì, nhưng nghe tiếng cười xấu xa kia đã biết Tiên Hắc Ám Cổ Na Lạp là người tà ác.
Hai người đi đến cổng hoàng cung, thật xa thấy Ngôn Âm bị một đám người vây quanh đỡ lên xe ngựa.
Ánh mắt bà ta nhìn thấy hai người đi từ xa đến, giọng nói có vẻ lo lắng: "Mau xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849293/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.