Hoàng thượng kinh ngạc hồi lâu, liếc mắt nhìn kiếm trên cổ của mình, chợt biến sắc, có vẻ tức giận.
"Thần Vương muốn giết vua soán vị à?"
Bắc Minh Thần khẽ nhếch môi, tức giận nói: "Phải thì thế nào, bây giờ ngươi làm gì được ta?"
Hoàng thượng thầm nuốt nước bọt, cơn giận bỗng tan biến. Tuy ông ta vờ bình tĩnh, nhưng đáy mắt không giấu được sự hoảng sợ, giọng nói cũng trở nên yếu ớt.
"Thần Nhi đừng đùa, mau thả kiếm ra đi."
Bắc Minh Thần cười lạnh một tiếng, ánh mắt xem thường nhìn lướt qua Hoàng thượng, kề kiếm lên sát cổ của ông ta.
"Hoàng thượng co được dãn được như thế, bổn vương rất bội phục."
Trong chớp mắt, cả người Hoàng thượng trở nên lạnh lẽo, không dám cử động, sợ mình cử động thì kiếm sẽ rạch trúng cổ mình. Đồng thời, trong lòng thầm nghĩ sao đột nhiên Bắc Minh Thần lại trở nên như vậy? Sao lại muốn dùng bạo lực với ông ta? Trên mặt Bắc Minh Thần đầy vẻ chế giễu, cười đắc ý làm loạn, nhưng ánh mắt vẫn rất sắc bén.
"Bây giờ bổn vương rất hoài nghi rằng ngươi không phải người thuộc hoàng thất Bắc Minh. Hoàng thất Bắc Minh chưa từng sinh ra người tham sống sợ chết, sự tồn tại của ngươi đúng là sỉ nhục..."
Nói đến đây, Bắc Minh Thần ngừng lại, ánh mắt như chim ưng nhìn chằm chằm Hoàng thượng, trong đôi mắt của ông ta hiện lên vẻ hoảng loạn.
Hắn chỉ muốn chế giễu nên thuận miệng nói thế, nhưng nhìn vẻ mặt của Hoàng thượng vào lúc này, chẳng lẽ hắn nói bậy mà lại trúng sao? Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849287/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.