Bắc Minh Thần nghe thấy tiếng lòng của Phật Tịch, trong lòng run sợ một hồi, tay đang ôm eo Phật Tịch chậm rãi nhích lên.
Thân thể Phật Tịch dần cứng đờ, đứng đó không dám cử động, vẻ mặt đỏ bừng như quả táo chín.
Đột nhiên, Phật Tịch nắm tay đang sờ loạn của Bắc Minh Thần, hơi nghiêng đầu, thẹn thùng nói: "Bắc... Bắc Minh Thần, chúng ta trở về phòng đi."
Bắc Minh Thần lưu luyến ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Phật Tịch đang thẹn thùng không thôi, thỉnh thoảng nhìn Phật Tịch đang nhìn ngoài thư phòng, ánh mắt mờ mịt, mê ly.
"Không cần, trong thư phòng có giường."
Hắn nói xong ôm Phật Tịch đặt lên giường, thân thể bao phủ lấy nàng.
Hai thị vệ canh gác ở cửa thư phòng nghe tiếng thở dốc, đầu tiên là kinh ngạc, vương gia và vương phi đang làm gì à? Đến khi âm thanh càng lúc càng lớn, càng lúc càng dồn dập, hai người mới dần phản ứng được, sau khi chấn động thì cùng nhau cúi đầu xuống.
Âm thanh này kéo dài đến tận khuya.
Linh Phong và Linh Tiêu đến thay ca, nhìn mặt hai người đỏ đến tận mang tai, lại nhìn ánh nến sáng rực trong thư phòng, không nghe thấy bất kỳ tiếng động gì nữa, nhìn nhau tỏ vẻ không hiểu.
"Các ngươi sao vậy?"
Hai người kia mím môi không nói gì, sau khi nhìn thấy hai người thay ca vội vàng bước nhanh ra ngoài.
"Thần thần bí bí." Linh Phong nhìn bóng dáng hai thị vệ kia giống như chạy trốn, nhíu mày nói.
Sau đó, y và Linh Tiêu đứng ở cửa ra vào, quay đầu nhìn thư phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849244/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.