Khóe mắt Phật Tịch nhìn thấy vẻ mặt muôn màu muôn vẻ của Bắc Minh Lâm , khẽ nhíu mày.
[Tên này đang tưởng tượng gì chứ?]
[Đúng là nhân phẩm và tướng mạo đều hèn mọn, tay chân và đầu như ngâm nước.]
[Nhìn dáng vẻ của hắn ta, đột nhiên cảm thấy Giản Triều thuận mắt hơn nhiều. Ít ra sau khi Nữ Oa tiện tay nặn ra Giản Triều còn đưa tay xoa xoa. Nhưng Bắc Minh Lâm có lẽ sau khi nặn ra còn đập một phát.]
Bắc Minh Thần nghe thấy tiếng lòng của Phật Tịch, khóe môi khẽ nhếch, vẻ mặt ôn hòa, cả người trông có vẻ vui vẻ.
"Thần vương điện hạ theo ta vào đại đường đi." Sau khi Bắc Minh Lâm hoàn hồn lại lấy lòng cười nói. Chờ sau khi vào sảnh đường, xung quanh yên tĩnh, chắc chắn Bắc Minh Thần sẽ bàn chuyện với hắn ta.
Nói xong, hắn ta ngẩng đầu nhìn qua Bắc Minh Thần, thấy cả người hắn có vẻ ôn hòa sắc mặt còn dịu dàng, trong lòng vui mừng.
Xem ra suy đoán của hắn ta không sai, chắc chắn Bắc Minh Thần tới để kết giao với hắn ta. Dường như hắn ta nhìn thấy hoàng vị vàng óng ánh cách mình càng lúc càng gần.
Phật Tịch không muốn ở chung chỗ với Bắc Minh Lâm, nàng vươn tay khẽ kéo kéo tay áo Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần nghiêng đầu nhìn nàng, giọng nói dịu dàng ôn hòa vang lên: "Sao thế?"
Dáng vẻ Phật Tịch dịu dàng động lòng người: "Vương gia, ta muốn đi hậu viện xem Lâm vương phi."
Bắc Minh Lâm vừa nghe xong, trong lòng sướng đến mức sắp bay lên trời, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849202/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.