"Vương phi, vương gia, đến Lâm Vương phủ rồi."
Phật Tịch nghe vậy đứng lên chuẩn bị xuống xe ngựa.
Bắc Minh Thần nhanh hơn một bước xuống trước, sau đó duỗi tay ra ôm Phật Tịch từ trên xe ngựa xuống.
Sau khi Phật Tịch đặt chân xuống đất vội liếc nhìn xung quanh, thấy mọi người đều đang chăm chú nhìn mình, nàng vội dời mắt nhìn bên cạnh.
[Ừm, ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, đột ngột như vậy cũng ngại quá
Bắc Minh Thần nghe vậy, ánh mắt sắc bén quét về phía các phu nhân và tiểu thư xung quanh.
Những phu nhân, tiểu thư kia thấy ánh mắt cảnh cáo của Bắc Minh Thần, nhanh chóng dời mắt đi, cùng khom người hành lễ: "Bái kiến Thần vương điện hạ, bái kiến Thần vương phi."
Phật Tịch vừa định nói miễn lễ, nàng còn chưa kịp nói ra đã bị Bắc Minh Thần kéo vào trong Lâm Vương phủ.
Sau khi chờ hai người bọn họ đi vào, đám phu nhân tiểu thư mới từ từ đứng dậy, nhìn nhau, có ánh mắt ngưỡng mộ, cũng có đố kỵ, thậm chí là không cam lòng.
Nhưng ai cũng nhớ ra, Phật Tịch chỉ là một đạo cô không có bất kỳ chỗ dựa nào, dựa vào đâu lại được Thần vương điện hạ bảo vệ yêu thương như vậy?
"Thừa tướng phu nhân, phu nhân sao thế?"
Thừa tướng phu nhân nghe tiếng nhưng không phản ứng người kia bước chân đi thẳng vào Lâm Vương phủ.
Nữ tử vừa mới cất tiếng khẽ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt khinh thường nhìn theo bóng lưng của thừa tướng phu nhân. Đắc ý cái gì?
Khoảng thời gian trước, con gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849201/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.