Phật Tịch vì muốn chứng minh sức khỏe của mình vẫn tốt, nàng không hề ngồi xuống mà nhảy nhót đi theo sau Thi Hoành.
Thi Hoành dừng bước, quay đầu nhìn lại, ánh mắt có vẻ xem thường: "Chỉ mới lén nếm trái cấm thôi, cần gì vui mừng đến thế?"
Phật Tịch ngẩn ra, suýt nữa phun ra một ngụm máu.
"Con..." Lần đầu trong đời nàng bị người ta nói mà phải câm nín, sợ càng giải thích càng thêm đen, nàng đành nuốt lời vào bụng, khẽ ho hai tiếng: "Con muốn điều tra mẫu thân của Bắc Minh Thần."
Thi Hoành đảo mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới, ánh mắt khó dò: "Sao? Sợ mẫu thân của Thần vương sống lại sẽ phát sinh mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu với con à?"
Phật Tịch mở to mắt, hít sâu một hơi, đúng lúc nghe thấy có người mở mật thấ ra. Nàng chớp mắt, nhanh chóng ngồi xổm xuống.
Thi Hoành cũng nghe động, thấy bộ dạng của Phật Tịch đã đoán được nàng đang giở trò xấu, vội nhanh tay đỡ nàng lên, nói: "Đứng lên..."
Phật Tịch giãy giụa muốn ngồi xuống, làm bộ muốn òa khóc: "Không muốn..."
Thi Hoành nghe thấy tiếng bước chân càng lúc càng gần, sốt ruột nói: "Con đứng lên đi, ta đồng ý một nguyện vọng của con."
Vừa nói xong, Phật Tịch nhanh chóng đứng dậy, tiện tay cầm lấy quyển văn kiện, mở ra giả vờ đọc: "Ừm, chữ viết này không tệ."
"Hai người đang làm gì đó?"
Một giọng nữ có vẻ nghiêm khắc vang lên. Phật Tịch quay đầu nhìn, vội nhét văn kiện vào tay Thi Hoành, chạy đến bên cạnh nữ tử kia, níu tay làm nũng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849192/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.