Ninh Nhàn Uyển không hiểu ý Phật Tịch nói, nhưng nhìn từ trên xuống dưới Phật Tịch tỏa ra khí thế đáng sợ, nàng ta vô thức lùi lại mấy bước, run rẩy nói: "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Phật Tịch tiếp tục tới gần, tùy ý nói: "Ta muốn cho ngươi thử xem quả đấm của ta có mềm hay không?"
Sắc mặt Ninh Nhàn Uyển thay đổi, vội nói: "Phật Tịch, cho dù ngươi là Thần vương phi, ngươi cũng không tùy tiện đánh người được. Ta là thiên kim của thừa tướng, nếu như đánh ta có thể nghĩ đến hậu quả của mình."
Phật Tịch lắc đầu: "Không không không, ta không đánh ngươi."
Ninh Nhàn Uyển thở dài một hơi, nàng ta biết, nàng ta biết Phật Tịch không có lá gan đó. Phật Tịch chỉ đang hù dọa mình, nghĩ đến đây càng lộ vẻ kiêu ngạo.
Phật Tịch thấy dáng vẻ này của Ninh Nhàn Uyển, chợt bật cười, nói: "Ta nhìn ai không vừa mắt sẽ giết kẻ đó."
Ninh Nhàn Uyển cố giả vờ bình tĩnh: "Ngươi dám..."
Phật Tịch gật đầu, cười xấu xa: "Ta dám thật đấy, cho dù ta gây chuyện thì vương gia nhà ta cũng giúp ta giải quyết, cho nên..."
Ánh mắt nàng khinh thường nhìn Ninh Nhàn Uyển một phen, khẽ cười nói: "Này, yêu quái, mau chịu chết đi."
Nói xong, nàng chưa đợi Ninh Nhàn Uyển phản ứng đã bay lên, chỉ nghe tiếng "Ầm" vang lên, Ninh Nhàn Uyển nằm trên đất.
Thị vệ ở xung quanh nghe thấy tiếng động, vội chạy lên trước xem xét, sau đó bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Thần vương phi dịu dàng đáng thương sợ hãi đứng ở một bên, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849162/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.