Bắc Minh Thần cạn lời liếc mắt nhìn Phật Tịch, nàng đúng là kẻ giết không khí.
Hoàng thượng nghe xong, trên mặt nở nụ cười vui vẻ, mau bảo thái giám nhận lấy đưa đi.
Sau khi thái giám nhận lấy thì đi ra khỏi đại điện, muốn cho vào khố phòng.
[Haiz, không cho người ta xem thử sao?]
[Hoàng thượng này đúng là không biết ân tình qua lại. Khách vừa đưa lễ vật đến, ngươi đã mau cho người giấu đi, khinh bỉ.]
Bắc Minh Thần khẽ nhíu mày, giọng nói lạnh lùng: "Chờ một lát..."
Bắc Minh Thần lạnh lùng nói, thái giám chợt ngừng tại chỗ. Hoàng thượng nhìn Bắc Minh Thần với vẻ khó hieur, người trong đại diện cũng nhìn qua, Thần vương muốn làm gì thế?"
Sứ giả cũng nghe tiếng nhìn qua, lúc nhìn thấy Bắc Minh Thần, trong mắt lóe lên vẻ e ngại, nam nhân này giết đến mức bọn họ liên tục rút lui. Ông ta nghiêng đầu nhìn thoáng qua Kỷ Ngưng, dùng ánh mắt ám chỉ bám lấy, nắm chặt Bắc Minh Thần.
Kỷ Ngưng nhìn phía trước, ánh mắt lạnh lẽo, dường như không hiểu được sứ giả ám chỉ. Nhưng tay nàng ta âm thầm nắm chặt lại, nhìn về phía Bắc Minh Thần, thấy hắn đang yêu chiều nhìn nữ nhân bên cạnh mình.
"Thần vương có thắc mắc gì à?" Hoàng thượng mở miệng, bình tĩnh hỏi, nhưng trên mặt có vẻ không vui.
Phật Tịch cũng quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt viết đầy dấu hỏi sao thế, sao thế.
[Lời này của hoàng thượng mang theo nghi vấn nhưng không muốn nghe theo.]
Bắc Minh Thần nhìn Phật Tịch cười cười, nhìn bóng dáng tên thái giám kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3849157/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.