Cho dù Bắc Minh Hoài là Thái tử, hắn cũng chắc chắn khiến y sống không bằng chết.
Phật Tịch cười ngượng ngùng, âm thầm đưa tay gãi lòng bàn tay Bắc Minh Thần.
[Sao khí thế ngang ngược càng nặng hơn vậy chứ.]
[Chẳng lẽ trời sinh nam chính và nhân vật phản diện không hợp nhau, gặp mặt sẽ trở mặt.]
[Người bên cạnh, bình tĩnh chút đi.]
[Phản ứng gì đi.]
[Với dáng vẻ của ngươi lúc này, Thái tử có thể tố cáo ngươi trên đại điện đấy.]
[Tố cáo ngươi uy hiếp mạng y.]
Nàng nhìn Bắc Minh Thần, hắn không chú ý đến, con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm Bắc Minh Hoài.
Phật Tịch cười lấy lòng Bắc Minh Hoài: "Thái tử điện hạ."
Nàng quay đầu lại kéo Bắc Minh Thần, vẻ mặt tươi cười, giọng điệu có vẻ nũng nịu: "Vương gia."
[Là ngươi làm chuyện xấu bị người khác bắt gặp, ngươi còn tức giận gì chứ?]
Bắc Minh Thần nghe thấy giọng điệu nũng nịu của Phật Tịch, khí thế ngang ngược bỗng nhiên biến mất. Hắn nghiêng đầu nhìn về phía nữ nhân cười lấy lòng người khác, ánh mắt thay đổi.
"Đường đường là thái tử điện hạ, sao lại học người khác nghe lén thế?"
Trong lòng Phật Tịch run lên, vươn tay nhéo hông Bắc Minh Thần, lúng túng cười: "Ha ha, vương gia, ngài nói gì thế?"
[Tuổi thọ của chúng ta ngắn ngủi, không chịu được ngài hành hạ thế đâu.]
Ngay sau đó, chỉ nghe Bắc Minh Hoài cười thoải mái.
"Ha ha, Thần vương và Thần vương phi hòa hợp quá. Bổn Thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3734626/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.