Bắc Minh Thần đưa tay sờ gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Phật Tịch, nói: "Tịch Nhi, đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa, hãy ở bên cạnh ta, chắc chắn ta sẽ bảo vệ nàng."
Phật Tịch nhìn qua gương mặt gần trong gang tấc, trái tim đập loạn, dường như muốn nhảy khỏi lồng ngực, trong lòng có thứ gì đó d.a.o động.
"Ừm." Phật Tịch khẽ gật, khẽ ừm, xem như đồng ý với Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần nở nụ cười hài lòng, ôm Phật Tịch, đầu dựa vào cổ nàng.
"Tịch Nhi..."
"Ừm."
*
Sắc trời dần tối, Bắc Minh Thần ôm Phật Tịch đang mê man đi vào hoa phòng, xuyên qua những đóa hoa tươi kiều diễm ướt át, đẩy cửa không dễ dàng phát hiện. Đập vào mắt chính là bể tắm nước nóng vững chắc xa hoa, trong hồ chứa rất nhiều dược liệu, nhiệt độ cũng phù hợp.
Bắc Minh Thần đi đến cạnh ao, xoay người thả Phật Tịch xuống. Thân thể Phật Tịch vừa chìm trong ao, mùi thuốc nồng nặc bay ra thoang thoảng trên không trung, cả phòng tràn ngập mùi thơm.
Bắc Minh Thần đứng ở một bên, nhìn Phật Tịch có vẻ thoải mái dễ chịu trong hồ.
Giờ phút này, nàng tựa vào rìa hồ, cả người lười biếng. Da thịt trắng nõn như tuyết dưới ánh nến yếu ớt hiện ra ánh sáng lấp lánh, giống như mảnh ngọc dương chi tốt nhất.
Hồi lâu sau, Phật Tịch cảm thấy thân thể khó chịu. Nàng mở to mắt, sau khi thấy rõ thì rất tức tối: "Ngài muốn làm gì?"
Bắc Minh Thần xoa lưng Phật Tịch, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3730222/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.