Phật Tịch dở khóc dở cười: "Ta, ta, ta ở đây."
Con ngươi của Bắc Minh Thần đỏ bừng, hung hăng nói: "Đây là nàng tự chuốc lấy."
Hắn nói xong kéo Phật Tịch vào lòng mình, ôm chặt giống như đang trút gì đó.
"Bắc Minh Thần, ngài làm gì thế?" Phật Tịch vội nói.
Bắc Minh Thần không để ý tới lời nói của Phật Tịch, chỉ ôm chặt nữ nhân trong ngực, ánh mắt có vẻ lạnh lẽo nguy hiểm.
"Tịch Nhi, ta nên trừng phạt nàng thế nào?"
Phật Tịch sững sờ, vội nói: "Ta, ta biết sai rồi."
[Cho dù sai hay không sai, nhận lỗi trước rồi bàn.]
Bắc Minh Thần nghe xong, tức giận nói: "Sai ở đâu?"
Phật Tịch thấy thế, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ. Nàng suy nghĩ phải nói thế nào, nhưng vắt óc suy ngẫm mà không tìm được lý do.
[Ta không biết.]
[Chẳng lẽ bởi vì Thanh Thủy cô nương à?]
[Không phải chứ, không phải mấy hôm nay hắn liên tục ám chỉ với ta sao?]
Bắc Minh Thần nghe thấy tiếng lòng của Phật Tịch, hắn sững sờ, hắn ám chỉ với nàng khi nào?
Hắn chưa từng làm gì vượt giới hạn, ám chỉ đâu ra?
"Tịch Nhi, nàng không ngoan chút nào. Ta đã nói rồi, đứa bé không ngoan sẽ bị trừng phạt."
Mi mắt của Phật Tịch run lên.
[Hắn nói khi nào?]
[Dường như hắn chỉ nói đứa bé đánh nhau sẽ bị trừng phạt, nhưng ta không đánh nhau mà.]
[Thật sự muốn phản bác hắn, nhưng lại không dám.]
Bắc Minh Thần vì tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3729180/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.