Thị vệ mờ mịt, nhưng nhìn vẻ mặt của vương phi thì không giống nói dối.
Phật Tịch kiên nhẫn giải thích: "Ta đã hỏi vương gia rồi, yên tâm đi."
Thị vệ cũng không ngăn cản nữa.
Phật Tịch cười cười kéo Thanh Thủy đi vào phủ Thần vương. Nàng nhìn thấy sắp đi đến viện cũ của Bắc Minh Thần, chợt nắm chặt tay của Thanh Thủy, thẹn thùng nói: "Ừm, ta, ta muốn hỏi, chính là, cô nương..."
Thanh Thủy mím môi cười nói: "Vương phi yên tâm, Thanh Thủy vẫn còn trong sạch."
Phật Tịch hài lòng khẽ gật đầu, nàng không muốn Bắc Minh Thần bị nhiễm bệnh gì cả.
"Thanh Thủy cô nương yên tâm, sau tối hôm nay, nếu vương gia thích cô nương thì cô nương có thể ở lại phủ Thần vương này, không cần ở lại nơi bướm hoa kia nữa."
Thanh Thủy cười khổ nói: "Thanh Thủy sẽ không ở lại."
Phật Tịch ngạc nhiên, cũng không hỏi nhiều, chỉ khẽ gật đầu dẫn Thanh Thủy đi đến cửa viện. Lúc thấy không có thị vệ canh giữ thì rất tò mò.
Nàng lén đi vào viện, thấy trong phòng vẫn thắp nén, cửa phòng không có thị vệ canh giữ, khó hiểu đi đến gần khẽ gọi: "Bắc Minh Thần."
Giờ phút này Bắc Minh Thần vô cùng khó chịu, không biết vì ly nước kia hay vì hắn lén xem sách cấm. Lúc nghe thấy giọng của Phật Tịch, trong lòng hắn run lên, vội giấu sách đi.
Hắn kìm nén tâm tư muốn đi ra ngoài, lên tiếng: "Ta ở đây."
Phật Tịch cười xấu xa, nghe giọng nói này có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3728769/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.