[Các ngươi nói chuyện phiếm thì nói chuyện phiếm đi, nhắc đến ta làm gì?]
[Chẳng lẽ ngươi muốn nghe người khác khen ngợi ngươi, tiện thể chửi bới ta à?]
Nàng cười lạnh mấy tiếng: "Ninh tiểu thư tinh thông cầm kỳ thư họa mọi thứ, còn ta thì giỏi hơn, chiên xào nấu nổ món gì ta cũng ăn được."
[Không chỉ có thế, ta còn sống phóng túng, cái gì cũng biết.]
Bầu không khí trở nên cứng đờ.
Các vị thiên kim tiểu thư muốn cười lại kìm nén không dám cười.
Hiền phi dùng khăn tay che chóp mũi, mỉm cười: "Thần vương phi đúng là hài hước khôi hài."
Sau đó Ninh Nhàn Uyển đáp lời: "Tỷ tỷ lớn lên ở trong chùa từ nhỏ, đương nhiên thú vị hơn hẳn những thiên kim tiểu thư được nuôi dưỡng trong khuê phòng như chúng ta rồi."
Phật Tịch mím môi, liếc mắt.
[Ngươi nha, đã nói ta là thôn nữ dân dã thì thôi.]
[Thiên kim tiểu thư lớn lên trong khuê phòng thì thế nào, có nhiều hơn ta một cái đầu à?]
"Ta ở trong chùa nhiều năm như thế, ngộ ra được một đạo lý."
Nàng tỏ vẻ thần bí nhìn lướt qua thiên kim tiểu thư đang ngồi, thấy trên mặt bọn họ viết hai chữ tò mò.
"Đó chính là đừng nên có suy nghĩ xấu, vì ngẩng đầu ba thước có thần linh, rất linh đó."
Sắc mặt Ninh Nhàn Uyển thay đổi, sau đó im miệng không nói nữa.
Hiền phi nhìn ra sự khác thường giữ hai người, cất tiếng làm dịu không khí.
"Không còn sớm nữa, ta nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3711232/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.