Phật Tịch đưa hai tay ra, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời đêm. Nàng hít sâu một hơi, trên mặt nở nụ cười xán lạn, chép miệng.
[Chỉ cách nhau một bức tường, nhưng không khí bên ngoài tường lại tươi mát như thế.]
[Hú hú, ta tự do rồi.]
[Từ đây trời cao mặc chim bay, đất rộng mặc ta điên cuồng.]
[A ha ha...]
Nàng phát hiện mình hơi ngông cuồng, khẽ mấp máy môi, lén nhìn xung quanh, thúc giục những động vật còn lại: "Nhanh một chút, các ngươi nhanh lên."
Husky đi cuối cùng, lúc chui được một nửa, thân chó bị kẹp lại, ngẩn người một lúc. Sau đó, nó dùng chân sau bới mấy lần, phát hiện mặt đất trượt. Ánh mắt khinh bỉ nhìn chằm chằm Phật Tịch ở phía trước hóng chuyện, cười trên nỗi đau của người khác.
"Gâu gâu... Không có mắt nhìn gì cả, mau đến đây phụ một tay đi."
Phật Tịch khoanh tay trước ngực, liếc mắt, nâng bước đi về phía trước: "Bảo ngươi ăn ít một chút mà ngươi không nghe. Nếu không phải chuyện quá khẩn cấp, với biểu hiện tối hôm qua của ngươi thì sẽ không có đãi ngộ này."
Nàng đưa tay túm chân trước của Husky, chỉ nghe tiếng 'Ầm ầm' vang lên...
Nàng vội thả tay ra, im lặng nghe xem tiếng gì.
[Dường như cửa lớn bị ai đó đá văng.]
[Sắp bị phát hiện à?]
[Mau chuồn lẹ thôi.]
Nàng đứng lên, khiêng túi y phục vờ chạy về phía trước.
"Ta đi trước, tự ngươi bảo trọng nhé. Bái bai..."
"Gâu gâu... Tỷ trở về, trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3709923/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.