"Nàng đang làm gì thế?"
Phật Tịch nghe thấy giọng nói này đột nhiên giật mình, vội đứng lên cúi đầu cung kính đứng ở một bên: "Vương, vương gia."
Ánh mắt Bắc Minh Thần âm trầm nhìn về phía Phật Tịch, khẽ ừ một tiếng.
Phật Tịch khó hiểu: "Vương gia, đã rất muộn rồi, sao ngài lại đến chỗ của ta?"
Bắc Minh Thần dời mắt, nâng bước đi vào nhà.
"Bổn vương đến chỗ vương phi còn cần lý do à?"
[Nói hay lắm, rất có lý lẽ.]
Phật Tịch đành phải cười hùa, đi theo sau Bắc Minh Thần, thấy hắn ngồi xuống vội rót một chén nước đưa qua.
"Vương gia, mời uống trà."
Bắc Minh Thần đưa tay nhận chén trà, chạm đến ngón tay trắng nõn nhỏ nhắn của nàng, cảm giác mềm mại khiến hắn không muốn rời.
Phật Tịch không hiểu rõ lắm, thấy hắn nhận chén trà, nàng thả lỏng tay ra.
Bắc Minh Thần hơi ngẩn người, vội đặt chén trà xuống, nhìn Phật Tịch một lúc sau đó nhíu mày: "Sao ăn mặc mỏng như vậy, những hạ nhân kia ăn xén à."
Phật Tịch cúi đầu nhìn y phục mình đang mặc, liên tục lắc đầu: "Không có, không có, chẳng phải bây giờ là buổi tối à, mặc đơn giản dễ hành động. À không, ngủ ngon hơn, ngủ ngon hơn, ha ha."
Phật Tịch chớp mắt, lấy lòng nói: "Vương gia, những hạ nhân kia rất tốt, nếu xảy ra chuyện gì, ngài đừng trách phạt bọn họ."
Bắc Minh Thần nhíu mày, hắn có cảm giác chỗ nào kỳ lạ lắm.
Hôm nay, Phật Tịch vô cùng kỳ lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3709922/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.