Phật Tịch ngẩn người, cắn móng tay, dường như gần đây sức mạnh của nàng lại lớn hơn rồi.
Không được, không thể để người khác biết chuyện này, không thì hình tượng tiểu tiên nữ sẽ tan vỡ.
Nàng nghe thấy có cung nữ đến đây, nàng len lén chạy trốn.
Nàng chạy chậm đi vào yến hội thấy Bắc Minh Thần đã thay y phục, giờ phút này cả người u ám ngồi trên ghế uống rượu.
Phật Tịch hít mũi một cái.
[Nhìn thấy hắn rồi, ta đừng sợ, đừng sợ. Dây thần kinh của ta tương đối thô, đừng sợ đừng sợ.]
Suýt chút nữa chén rượu trong tay Bắc Minh Thần rơi xuống.
Phật Tịch ở phía sau hắn hít sâu một hơi, sau khi chuẩn bị xong mới mỉm cười đi qua ngồi bên cạnh.
Nàng ân cần nói: "Vương gia, ta về rồi."
Bắc Minh Thần uống sạch rượu bên trong chén, đặt mạnh chén rượu lên bàn/
Hắn lạnh lùng nói: "Thế nào, còn muốn bổn vương khua chiêng gõ trống nghênh đón nàng sao?"
Phật Tịch liên tục khoát tay, cười xòa nói: "Sao có thể không biết xấu hổ... Làm phiền ngài chứ."
Bắc Minh Thần âm thầm liếc mắt.
Tay Phật Tịch ngây dại, nuốt nước miếng.
[Bắc Minh Thần không phóng khoáng chút nào cả, chẳng phải chỉ xé rách một bộ y phục của hắn thôi sao, sao phải tức giận như thế?]
[Ngày mai ta sẽ mua chục bộ ném lên người hắn.]
[Ta thu hồi câu nói kia, cảm xúc của Bắc Minh Thần quá không ổn định, không thích hợp làm chỗ dựa.]
[Mà khoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3709907/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.