Ninh Nhàn Uyển nhìn hai người trước mặt đầy tình ý, đáy lòng dâng lên vẻ không cam lòng. Nếu như nàng ta ra tay sớm một chút thì còn có chuyện của nữ nhân này sao.
Phật Tịch túm ống tay áo của Bắc Minh Thần, giọng điệu dịu dàng nói Vương gia, đột nhiên ta nghĩ đến một chuyện."
[Nào, mau phối hợp diễn xuất với ta.]
Nàng thẹn thùng cười, giọng nũng nịu: "Vương gia..."
Bắc Minh Thần bất đắc dĩ, không biết vì sao khi đối diện với Phật Tịch lại vô cùng kiên nhẫn, giống như Phật Tịch được hắn nuôi dưỡng vậy.
"Có chuyện gì?"
Phật Tịch cười thẹn thùng, túm ống tay áo của Bắc Minh Thần, cười như hoa nói: "Vương gia, ngài cúi đầu xuống đi, ngài cúi đầu xuống ta nói cho ngài biêt."
Bắc Minh Thần không chỉ không cúi đầu, còn ngửa đầu lên cao hơn.
Bảo hắn cúi đầu đời này không thể nào.
Phật Tịch cười lúng túng, dùng sức túm ống tay áo của Bắc Minh Thần.
[Giống xe tụt xích giữa đường, nói ngươi đấy.]
Bắc Minh Thần tiếp tục kiêu ngạo ngửa đầu.
Phật Tịch nhìn thấy tình hình sắp không nằm trong khống chế, Phật Tịch dùng hết sức muốn kéo Bắc Minh Thần thấp xuống.
Âm thanh ống tay áo bị xé rách vô cùng vang dội trong đêm yên tĩnh, ánh mắt của ba người đều nhìn về một chỗ.
Phật Tịch không chớp mắt nhìn mảnh vải trong tay, chỉ hận không thể tìm được một cái lỗ để chui vào,
Vậy mà vừa rồi không có dấu hiệu nào đã xé toang y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3709906/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.