Giang Điềm Điềm nghe thấy giọng nói này cả người run lên, cúi đầu núp sau lưng Ninh Nhàn Uyển.
Phật Tịch quay người nhìn lại thấy có hai nam nhân đi đến. Nam nhân dẫn đầu có thân hình cao ráo, gương mặt góc cạnh rõ ràng như pho tượng, đôi mi dày, mặc cẩm y màu trắng, bên hông buộc đai lưng màu bạc viền vàng, cả người trông có vẻ hiên ngang, dịu dàng như ngọc.
Mà nam nhân phía sau không tuấn mỹ như thế, nhưng cũng tuấn tú lịch sự, phong độ nhẹ nhàng, mặc áo lam, thân hình cao lớn, giờ phút này mỉm cười, hai tay thả lỏng phía sau, dáng vẻ nho nhã.
Tay của Ninh Nhàn Uyển đặt bên eo hành lễ: "Thái tử điện hạ, Giang thế tử."
Giang Điềm Điềm khẽ nói: "Thái tử điện hạ, Đại ca."
Phật Tịch mở to hai mắt, đến rồi đến rồi.
[Cảnh tượng kinh điển, anh hùng cứu mỹ nhân tới rồi.]
Giang Bác Dụ hơi cúi người, nói với Phật Tịch: "Thần vương phi..."
Phật Tịch mỉm cười gật đầu, dời mắt hành lễ với Bắc Minh Hoài: "Thái tử điện hạ."
Bắc Minh Hoài cười ôn hòa: "Thần vương phi không cần đa lễ."
Phật Tịch đáp lễ: "Thái tử điện hạ khách khí rồi."
Bắc Minh Hoài tỏ vẻ thân thiện, đưa tay chỉ tửu lâu: "Tửu lâu này đáng thưởng thức, mời Thần vương phi."
Phật Tịch không từ chối nữa, vừa muốn đáp lời đã nghe giọng nói lạnh lùng của Bắc Minh Thần vang lên.
"Phật Tịch..."
Phật Tịch nhắm mắt lại.
[Đúng là đi ra ngoài không xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/3709893/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.