"Hồi bẩm Vương gia, nô tỳ thực sự nhìn thấy một tên mang mặt nạ quỷ quái hung tợn, nô tỳ trong lúc nghi ngờ nên mới bị hắn ta đánh cho ngất xỉu. Sau khi nô tỳ bị kẻ xấu bắt giữ thì hắn ta lại dẫn Vương phi tới tiểu viện vắng vẻ kia".
Bây giờ Vân Tấn xâu chuỗi mọi chuyện lại với nhau mới phát hiện thì ra trong yến tiệc bách hoa mùa thu lại ẩn chứa nhiều sát khí như thế, các nàng vẫn đang quá mức xem thường rồi.
"Thái tử điện hạ vẫn luôn nuôi dưỡng tà tâm, ý đồ muốn liên hợp với người khác để hủy hoại thanh danh của thiếp. Thiếp ở trong tiểu viện đã dạy cho Thái tử một bài học, tuy rằng đã bảo Vân Sơ cho Thái tử ăn độc đan nhưng cũng không thể chắc chắn nó có thể phát huy dược hiệu, khiến Thái tử quên hết chuyện cũ không".
Thẩm Diệu Thần khẽ liếc mắt nhìn Mộc Vân Cẩm đang khổ não, một đôi bàn tay to lớn đầy vết chai đặt lên bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng, trong ánh mắt hắn cất chứa sự ôn nhu dịu dàng.
"Không sao cả, danh tiếng của Thái tử điện hạ ở trong triều vẫn luôn không tốt, nhắc tới hắn là nhắc tới một kẻ sống phóng túng. Thái tử đã ngầm chà đạp không biết bao nhiêu phi tử của phụ hoàng, phụ hoàng phế truất ngôi vị Thái tử của hắn chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Bây giờ hắn chỉ như một cái nỏ mạnh hết đà, không thể gây ra sóng gió gì được".
Thẩm Diệu Thần phân tích tình trạng của Thái tử điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dua-ban-tay-vang-cuoi-lui-tinh-dich/481305/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.