Chương trước
Chương sau
* Phượng Vân Cung .

- " Hôm nay là ngày mừng sinh thần của bổn cung, và đồng thời trong ngày hôm nay nhị vương gia cũng sẽ tự tìm vương phi cho mình ,vì vậy ta mong các tiểu thư sẽ phô diễn tài năng của mình " : Tô Uyển Lan tỏ ra dịu dàng , ăn nói nhẹ nhàng khiến Tuyết Nghi hận không thể một chưởng giết ả .

- " bản cung nghe nhị vương gia nói ái nữ của Lưu Tể Tướng là một nữ tử có tài đánh đàn tuyệt hảo không biết nàng có thể góp vui một tiết mục hay không " : Tô Uyển Lan tỏ ra là ôn nhu quay sang Lưu Diệp Vân ,Tuyết Nghi im lặng không nói , trong lòng nàng thầm khinh bỉ Tô Uyển Lan , thấy nàng im lặng Lưu Diệp Vân vội nói .

-" khởi bẩm nương nương nhi nữ của thần ........ " : ông nói đến đây thì một giọng nói trong trẻo vang lên .

-" khởi bẩm nương nương . tiểu nữ chỉ là tài sơ học thiển không giám xưng là kì nữ . càng không dám so với các vị tiểu thư có mặt ở đây " : nàng trào phúng nói , đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng Tô Uyển Lan, mọi người trong đại điện thấy nàng hiểu lý lẽ lại khiêm tốn nên càng có thiện cảm với nàng .

-" Lưu tiểu thư đừng tự hạ thấp bản thân mình như vậy . bản cung tin rằng con mắt nhìn người của nhị vương gia là tuyệt hảo cho nên nàng đừng ngại ngùng mà hãy chứng minh cho mọi người cùng xem tài năng của nàng " : Tô Uyển Lan tỏ ra dáng vẻ của một bậc mẫu nghi thiên hạ có tấm lòng độ lượng dịu nhẹ nói , Tuyết Nghi khinh thường nhìn nàng nhưng cố gắng đè nén .

-" nhưng thưa nương nương , trước lúc ngoại tổ mẫu của tiểu nữ lâm chung tiểu nữ đã có lời hứa là sẽ không đánh đàn trong suốt 3 năm coi như giữ trọn đạo hiếu với người đã khuất , chính vì vậy đến khi thời hạn 3 năm kết thúc tiểu nữ mới có thể gảy đàn cho nên kính mong nương nương tha tội cho tiểu nữ "

- nghe nàng nói vậy có mợt số người đồng cảm nhìn nàng , có một số người căm ghét nhìn nàng nhưng không để lộ , Tô Uyển Lan thấy Tuyết Nghi không nể mặt liền phẫn nộ lớn tiếng .

-" Càn rỡ , ngươi đừng nghĩ được bản cung xem trọng thì vô pháp , vô thiên " : Tô Uyển Lan vô cùng giận dữ vốn cố tỏ ra hiền hậu lại đột nhiên gằn giọng .

- đám quý nữ thấy Tuyết Nghi bị trách mắng thì lại thấy vui khi có người gặp nạn , Tuyết Nghi ngược lại bình tĩnh đến kì lạ , điều này khiến Tô Uyển Lan càng giận dữ hơn , nàng ta quay sang Hiếu Thận Đế nói .

-" Hoàng thượng Lưu tiểu thư nói những lời này chẳng khác nào nói thiếp nên đi trách người đã khuất chứ " :

- Hiếu Thận Đế thấy hơi khó xử nhưng phải cố trấn tĩnh Tô Uyển Lan nên đành cho nàng ta tự mình xử trí , Tô gia vốn ghét Lưu gia cho nên Tô Uyển Lan muốn nhân cơ hội này thị uy với Lưu gia .

-" Lưu tiểu thư vĩ hạ phạm thượng đáng phải chém đầu thị chúng , nhưng nể tình Lưu gia có công cho nên giam vào đại lao chờ xét xử ngươi có phục không " : Tô Uyển Lan đắc ý nhìn nàng , ba người Lưu gia quỳ xuống cầu xin ả tha cho nàng nhưng Tuyết Nghi ngăn cản nàng nở một nụ cười lạnh lẽo tới thấu xương nàng đáp .



-" ta cảm thấy vẫn không phục " : nghe Tuyết Nghi không nhanh không chậm nói mọi người có mặt đổ mồ hôi lạnh nhìn nàng , xưa nay chưa có ai dám chống lại Tô hoàng hậu trừ nàng , Tô Uyển Lan giận dữ nói .

-" ngươi không phục ở chỗ nào "

-" phiền nương nương chỉ rõ cho tiểu nữ thấy bản thân mình đã phạm thượng như thế nào ": Tuyết Nghi giả ngu nói , Tô Uyển Lan thầm nghĩ Tuyết Nghi là đang tìm kế hoãn binh cho nên khinh thường .

-" ngươi trước mặt hoàng thượng kinh thường uy nghiêm hoàng gia , còn cấu kết Lưu gia khinh thường bản cung những việc này ngươi nghĩ sao " : nàng ta càng nói càng làm Tuyết Nghi khinh bỉ nàng nói

-" thì ra những gì ta vừa nói là phạm thượng , vậy không biết theo người những kẻ âm mưu tạo phản , cướp đoạt tiền cứu tế , đầu độc hoàng tử , bắt cóc ép buộc và kết bè kéo cánh , làm loạn triều cương thì phải xử như thế nào ": Tuyết Nghi thản nhiên kể ra khiến cho trên dưới Tô gia và Hoàng Hậu đều xanh mặt lại , Lý Ngạo Quân càng yêu thích nhìn nàng , hắn định hôm nay sẽ xử lý Tô gia nhưng ,thật không ngờ nàng lại nhanh tay hơn , gương mặt không sợ khí thế bức phàm , còn Lưu gia và một số người khác đều kinh hãi nhìn nàng.

-" tất nhiên là phải chu di cửu tộc , trảm thủ thị chúng , Lưu tiểu thư hãy nói xem kẻ nào gan to, dám qua mặt Hoàng Thượng để làm loạn ": Tô Uyển Lan tuy hơi chột dạ nhưng cố bình tĩnh , nàng ta nghĩ những việc mình làm đều gọn gàng không sơ xuất , nên Tuyết Nghi cơ bản không có bằng chứng hơn nữa cô mẫu của nàng đang ở trong tay nàng ta cho nên Tuyết Nghi không dám làm càn .

- " nhưng người đó có một vị thế rất cao , Tuyết Nghi sợ ......": Tuyết Nghi tỏ ra sợ hãi , Tô Uyển Lan thì cảm thấy hài lòng , nàng ta không biết đã rơi vào bẫy của Tuyết Nghi , đắc ý nói .

-" ngươi không phải sợ có câu * quân tử phạm pháp xử như thứ dân * cho nên Lưu tiểu thư hãy nói đi bản cung sẽ đảm bảo cho ngươi " : Tô Uyển Lan đắc ý khuyến khích , còn Tuyết Nghi thì cười lạnh trong lòng .

-" Vậy nếu như người mà ta nói đến chính là Đương Kim Hoàng Hậu đương triều của Mạc Vân Quốc cùng Tô Quốc Công Tô đại nhân thì phải làm sao đây ": Tuyết Nghi mập mờ nói đôi mắt sắc lạnh nhìn hoàng hậu Uyển Lan .

-" Lưu tiểu thư ngươi ngậm máu phun người , ngươi có gì để chứng minh lời nói của mình hay không mà dám xàm ngôn vu khống hòang hậu ": Tô Sáng mặt trắng như tờ giấy , gầm lên .

-" Tô đại nhân về chứng cứ thì ngài không cần lo , ta đây có rất nhiều, không biết ngài muốn có bằng chứng về chuyện gì ": Tuyết Nghi cợt nhả nói , đôi mắt híp lại mỉm cười vui vẻ.

-" ngươi hàm hồ , nếu có thì ngươi hãy đưa ra cho bản cung xem ": Tô Uyển Lan tức giận tay siết chặt đập bàn .

-" được vậy ta sẽ cho Tô gia các ngươi tâm phục khẩu phục , thái tử điện hạ xem ra người phải đứng ra làm chủ cho ta rồi ": Tuyết Nghi đang cợt nhả đột nhiên trở nên lạnh lùng , đôi mắt nhìn thái tử mỉm cười .

- Thấy Tuyết Nghi gọi tên thái tử mọi người trong điện đều hết sức ngạc nhiên , Thái Tử không biết vì lý do gì đột nhiên trở nên nghe lời hoàng hậu,dù cho bà ta có lộng quyền đến mức nào thì đều được thái tử trống lưng , vậy tại sao bây giờ lại đứng ra làm chứng chứ hơn nữa thái độ lại hết sức kì lạ .



- " Phụ Hòang những gì Lưu tiểu thư nói đều không sai , nhi thần bị hoàng hậu hạ độc khiến cho bản thân chịu sự điều khiển của họ , cũng may độc của nhi thần được Lưu tiểu thư giải , cho nên nhi thần mới cùng Lưu tiểu thư tố cáo tội trạng của nàng ": Thái tử Ngạo Nhật bước đến trầm giọng nói , đôi mắt lạnh lẽo nhìn Tô hoàng hậu ,người có sắc mặt trắng bệnh .

-" hoàng thượng người đừng nghe lời họ nói , ai cũng biết Lưu Tể Tướng có thế lực rất lớn ,hơn nữa Lưu gia và Tô gia không hòa thuận , theo vi thần họ là cố ý với mục đích làm rạn nứt tình cảm của người và nương nương " : Tô Sáng lập tức đổi tội cho Lưu Diệp Vân , Lý Bạch Quân lập tức nói .

- " vậy Tô Quốc Công có gì chứng minh ": Lý Bạch Quân nói giọng điệu âm u khiến Tô Sáng cứng họng .

-" hoàng thượng thần thiếp trước nay yêu thương thái tử như con ruột mình chứ đừng nói là hại thái tử ,hơn nữa thần thiếp làm vậy thì được gì chứ , chắc chắn là Lưu tiểu thư đã bỏ bùa để mê hoặc thái tử ": Tô Uyển Lan tỏ vẻ uỷ khuất , đôi mắt long lanh đẫm lệ nhìn Hiếu Thuận Đế , Tuyết Nghi vỗ tay , cười rộ lên khiến cho mọi người nhìn nàng , Lý Ngạo Nhật ngây ngốc nhìn nàng thầm nói.

-" chưa bao giờ ta thấy có một nữ tử nào như nàng , không hề sợ hãi mà ngược lại rất hào hứng ".

-"Tô gia các người tham gia giải OSCAR đi nhất định sẽ giành được giải nhất đó ha .....ha...ha chết cười ta mất ": Tuyết Nghi cười lăn lộn dưới đất , dưới sự cố gắng nàng đã ngừng cười sau đó nhìn Tô Uyển Lan nói .

-" thôi được nếu người không phục thì bản thái tử sẽ cho người tâm phục khẩu phục, người đâu giải chứng cứ lên ": Lý Ngạo Nhật uy nghiêm hạ lệnh , rồi có ba người bị dẫn tới quan binh dẫn đến .

-" khởi bẩm phụ hoàng , người mặc bộ y phục màu tím này chính là tri huyện Mặc Phúc của thành Tường An , năm năm trước hắn cấu kết với Tô Sáng đại nhân cướp tiền cứu tế mà triều đình ban xuống , còn đây là bằng chứng mà Lưu tiểu thư thu thập được ": Lý Ngạo Nhật hai tay dâng lên Hiếu Thận Đế ,ông trầm mặc sau đó nhìn về phía Tuyết Nghi thầm nghĩ .

- nha đầu này quả là tài trí hơn người , lại biết cách dụng binh , nếu nàng trở thành vương phi của Ngạo Quân thì ông có thể yên tâm .

-" Mặc Phúc ngươi có gì để nói " : Hiếu Thận Đế lạnh giọng nói .

-" bệ hạ xin người tha cho hạ thần , hạ thần chỉ là nhất thời nghe lời nói của Quốc Công cho nên mới làm bừa ":mặt trắng bệnh , Mặc Phúc quỳ xuống cầu xin , nghe vậy Tô Sáng vội nói .

-" ngươi dám vu khống ta , bệ hạ vi thần không hề biết chuyện này vi thần tận trung vì nước chưa bao giờ hai lòng ": Tô Sáng gầm lên , quỳ xuống đất nói

-" vô ích thôi , Tô Quốc Công năm đó ngài rõ ràng đã hợp tác với ta , ngài nói chỉ cần bệ hạ không biết thì chúng ta sẽ có thể bình an ": ông thầm nghĩ nếu đã chết thì chi bằng chết chung đi .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.