-" bệ hạ những gì thái tử nói là sự thật tội thần cúi đầu nhận tội , nhưng xin ngài mở lòng từ bi tha cho người nhà của tội thần ": Mặc Phúc quỳ xuống dập đầu cúi lạy .
-" được , người đâu lôi Mặc Phúc xuống giam vào đại lao chờ ngày xét xử , còn hoàng hậu nể tình nàng từng là thê tử nên trẫm phạt nàng vào lãnh cung , không có lệnh của trẫm thì không cho phép bất cứ ai vào thăm nàng , Tô Sáng bị tước bỏ danh hào về quê , các khanh có ai có ý kiến ": Hiếu Thận Đế trầm mặc nói nhưng trong lòng vẫn e ngại Tô gia nên không phạt nặng , mọi người im lặng đột nhiên .
-" Ta phản đối , chuyện này vốn chưa xong người đường đường thiên tử mà có thể thiên vị Tô gia hay sao Lưu Tuyết Nghi ta không phục ": Tuyết Nghi đứng lên gằn giọng , sau đó mắt nhìn về hướng Tô Sáng , hắn tưởng thoát khỏi đại nạn nào ngờ nàng tuyệt không tha .
-" Lưu tiểu thư chuyện này bệ hạ đã quyết hà cớ gì ngươi phản đối ": Tô hoàng hậu hơi hoảng nhìn nàng , mọi người thầm cảm thám nhìn Tuyết Nghi nàng thật cường hãn .
-" có câu quân tử phạm pháp xử như thứ dân , hơn nữa người lại là nhất quốc chi mẫu , nếu như hoàng thượng không thể cho Lưu gia ta một câu trả lời thỏa đáng thì sao có thể yên lòng dân , rồi đây người ta sẽ truyền tai nhau rằng hoàng đế của Mạc Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung/2583570/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.