Sau khi uống xong bát canh nóng, Tần Uyển Tình mới yếu ớt nằm xuống giường, thấy bụng đã ổn hơn một tí xíu
" Muội nghỉ ngơi đi, nếu đau quá thì nói tỷ, tỷ ở ngoài cửa " Tịnh My vắt khăn ấm, đặt lên bụng nàng, dặn dò vài câu mới an tâm ra ngoài, lâu lâu còn cố tình nhìn thêm chút nữa, bất giác thở dài
Giường Tần Uyển Tình đặt gần cửa sổ, nhìn ra một chút có thể dễ dàng thấy ánh trăng sáng rực kia, đẹp vô cùng. Chỉ là với tình trạng hiện giờ, muốn ngắm cũng chả được
Mà hình như trời ngày càng lạnh hơn thì phải
Nàng hơi rúc mình vào chăn ấm, đôi mắt vẫn ngắm nhìn bầu trời, thấy hạt gì trắng xóa rơi xuống, lúc đầu chỉ một hạt, càng về sau lần lượt rơi, nhưng không quá nhiều
Là tuyết đầu mùa! Sớm như vậy sao?
Nàng không quá thích tuyết, bởi nó mang hơi lạnh, mà tính nàng lại lười
Hmm.. Nghe có vẻ chả liên quan gì nhau
Gió thổi vào càng ngày càng lạnh, đến mức có cho thêm than lò cũng chả sưởi ấm được bao nhiêu. Tần Uyển Tình toan đứng dậy đóng cửa, lại thấy một nam nhân mặc hắc bào nhảy vào, tóc còn vướng vài hạt tuyết, mí mắt cũng muốn đóng băng, nhưng lại càng làm nhan sắc của hắn thêm hoàn mĩ, khiến người ta phải mặt đỏ tim đập
Ít ra, giờ phút này, nàng cảm thấy tuyết không đáng ghét đến vậy
Vũ Nhiên thấy sắc mặt nàng nhợt nhạt, khiến hắn khựng lại trong giây lát, đôi mắt còn có chút phức tạp
" Xin lỗi "
Nàng còn ngơ ngác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513142/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.