Tô Nhã Nhã thận trọng chỉnh lại y phục, miệng vẫn giữ nguyên nụ cười xinh đẹp, còn yêu kiều vén sợi tóc mai ra sau tai
Đúng là khuê nữ có dạy dỗ, làm gì cũng đều tôn lên khí chất của nàng ta
Sau khi thấy Tiểu Hoài ngồi xuống rồi, nét mặt nàng ta càng vui vẻ, còn sai nha hoàn đưa ít bánh hoa đào tinh xảo cho Tiểu Hoài
" Tiểu Hoài cô nương, đây là chút lòng thành của bản cung "
Tô Nhã Nhã nhẹ nhàng vén tay áo lên, đích thân mở hộp bánh ra, những miếng bánh màu hồng đào xinh đẹp tinh tế, lại còn có mùi thơm thoang thoảng
Tiểu Hoài mỉm cười, cũng không lấy cái nào, chỉ đặt cái hộp ở bên cạnh
" Cái này là chê tay nghề của bản cung sao? "
Nàng ta vẫn giữ nguyên tư thế, một lát sau cười xòa ngồi xuống, gương mặt chẳng một chút gượng gạo, từ đầu đến cuối vẫn giữ tâm trạng thoải mái
" Thứ tiểu nữ nói thẳng, tiểu nữ thật sự không tiện "
" Tại sao vậy? "
Tiểu Hoài chỉ vào mạng che mặt, không đáp
Hương hoa đào bay mùi nhàn nhạt dễ chịu, khí trời đang dần chuyển lạnh, Tú Yên liền đem áo lông chồn khoác lên người Tiểu Hoài, rồi cung kính lui xuống
Tô Nhã Nhã nói thêm vài câu, cảm thấy hơi mệt trong người, nên cũng cáo lui về trước
...
" Ngươi nghĩ xem, rốt cuộc là nàng muốn làm gì vậy? " Thiện Châu ném viên sỏi xuống mặt hồ, viên sỏi nhảy nhót điêu luyện thành vài hình vòng cung, rồi chìm nghỉm
" Đấy là việc của nàng, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513125/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.