Tiểu Hoài ngồi đọc sách gần vườn sen, lại đúng vào mùa sen nở, nên khung cảnh rất đẹp
Tô Nhã Nhã vận y phục đơn giản, từ xa bước tới
" Tiểu nữ bái kiến Tô tiệp dư " Tiểu Hoài hơi nhún người xuống, nhưng đầu vẫn ngẩng cao
Tô Nhã Nhã không để ý đến hành động của Tiểu Hoài, chỉ nói:
" Tiểu Hoài cô nương khách sáo rồi, cứ xưng tỷ muội là được "
" Tiểu nữ không dám, vẫn giữ nguyên như vậy tốt hơn " Tiểu Hoài từ tốn bác bỏ
Đùa gì vậy, đây là nữ nhân của phụ hoàng đấy
" Cô nương quả là khuê nữ có dạy dỗ " Tô Nhã Nhã cảm thán một câu, lại cảm thấy khí chất của cô nương này khá giống một người quen, nhưng lại có cái gì đấy không đúng
Tiểu Hoài chỉ cười, đưa tay nhẹ nhàng châm trà nóng
Tô Nhã Nhã có cảm giác, nếu cô nương này không bị hủy dung, thì nhan sắc cũng chính là nghiêng nước nghiêng thành
Đáng tiếc số phận lại đen đủi như vậy
" Ai da, ngươi quả là chân chó nhanh thật đấy nha, làm phiền tới Tiểu Hoài muội muội rồi " Tề Liên Băng cao giọng nói, đi hai bên còn có hai tiểu mỹ nhân khác bên cạnh, nàng ta vẫn thích mặc y phục chói mắt người nhìn như trước, gương mặt vẫn trang điểm hoa lệ
Cứ như là sẵn sàng chuẩn bị lên xe hoa lần 2 bất cứ lúc nào
Lần này thì Tiểu Hoài cũng không chào hỏi gì, chỉ gật đầu lấy lệ
" Tiểu Hoài muội thật may mắn, lấy được sự sủng ái của thái hậu "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513120/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.