Đêm nay trăng rất sáng, trời trong như mặt hồ
Sắp sang thu rồi
Vũ Nhiên cõng Tần Uyển Tình trên vai, sắc mặt hơi kém
Hắn nghe nàng vào thanh lâu, mặc dù hắn biết, thanh lâu ấy là địa bàn của nàng
Nhưng bên phải nàng là một mỹ nữ, bên trái lại là Tề Thương, nhìn kiểu nào cũng rất chướng mắt, nàng còn để mặc bản thân say đến mức quên cả trời cả đất
Lúc đấy hắn thấy nữ nhân kia còn đang nắm tay nàng, nàng còn cười cười vỗ vai Tề Thương
Vũ Nhiên cứ có cảm giác máu dồn hết lên não, hận không thể vác nàng lên lắc cho nàng tỉnh rượu
" La.. la.. con sói hỏi thỏ con.. có muốn theo nó không " Tần Uyển Tình ngân nga câu hát, giọng nàng rất êm, mà bài hát lại chẳng liên quan gì, còn có chút kì cục, đôi mắt nàng còn lim dim mơ ngủ
Vũ Nhiên đang hậm hực nãy giờ, lúc này chân mày mới giãn đi chút ít
" Thỏ con chỉ ngơ ngác.. gật đầu..
Sói hỏi thỏ có cho phép nó ăn thỏ không...?
Thỏ lại gật đầu.. "
Hắn không hiểu lời bài hát cho lắm, nhưng nghe giọng nàng khe khẽ bên tai, hắn cảm giác trái tim rất ấm, lại cảm thấy thỏ rất ngốc, y như nàng
" Con sói đáng ghét.. đồ xấu xa " Nàng tự dưng đập lên vai hắn một cái, sau đó lại ỉu xìu hát tiếp
Khóe miệng hắn giựt giựt vài cái, nàng thật sự là đang say sao? Hay đang kiếm cớ vậy, đánh cũng dùng ít sức quá
" Tiểu Uyển,.. Tiểu Uyển ơi " Tần Uyển Tình quơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513115/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.