" Chủ tử, người đã đứng đây hơn hai canh giờ rồi "
Nữ nhân ăn vận đơn giản, nhưng lại thuộc dạng xinh đẹp như hoa, bên mí mắt bên phải còn có một nốt ruồi son, trên gương mặt đầy lo lắng
Tề Dự vẫn đứng trầm ngâm, cơn gió nhẹ nhàng len lỏi vào từng sợi tóc của hắn, làm tung bay làn áo hắn trong đêm vắng
Nữ nhân không nhịn được chỉ trích:
" Nàng có gì tốt chứ? "
" Ngươi căn bản cũng không thể sánh " Thanh âm Tề Dự hơi khàn, lại đầy ma lực
Hắn đứng thêm một lát, nhìn ánh đèn trong căn phòng kia vụt tắt, hắn mới thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng xoay người rời đi
Nữ nhân lặng lẽ lau đi giọt nước mắt trên gò má, sau đấy thi triển khinh công rời đi
Tại sao? Nàng đi theo hắn bao nhiêu năm, vậy mà trong tim hắn không hề có nàng
....
Vô Nguyệt thanh lâu
Tiếng đàn lúc trầm lúc bổng, lại có lúc lên cao, quả thật là âm thanh tuyệt hảo
Khách trong Vô Nguyệt luôn đầy, các bàn xung quanh đều được đặt sạch, cả các gian phòng từ tam đẳng đến nhất đẳng đều đã chẳng còn phòng trống
" Tiểu nhị, thêm rượu "
" Vâng "
Điểm đặc biệt của Vô Nguyệt thanh lâu, chính là kĩ nữ đều đẹp như tiên, vẫn còn là xử nữ, cầm kì thi họa đều là nhất, họ chỉ cần tiếp khách, không cần bán thân, nếu gặp được ý trung nhân, hoàn toàn có thể rời bỏ thanh lâu, bắt đầu cuộc sống mới
Họ đều là các cô nương được qua huấn luyện có quy củ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-doc-sung-that-yeu-nghiet/1513114/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.