Mộ Lăng Trì nghe tới đây lại càng thêm bội phần tức giận. Lại dám làm tổn thương người mà hắn coi là mạng sống. Muốn chết?
- " Ông cho nàng ấy uống cái gì?"
Mộ Lăng Trì nói mà tử khí toả ra khắp nơi khiến người chứng kiến phải lạnh sống lưng. Câu nói rất nhẹ nhàng nhưng khiến cho người ta sợ sệt.
- " Đúng là ta đã lừa cô nhưng m điều ta nói với cô cô là thánh nữ là sự thật." vị tộc trưởng cuối cùng cũng thở dài ngồi xuống nói.
- " Lừa ta nhưng thánh nữ là thật. Ông nói như vậy ai tin?" Đông Phương Nhược Như nhướn mày chất vấn.
- " Hai người ngồi xuống nghe ta nói đã.
Mộ Lăng Trì và Đông Phương Nhược Như cùng nhau ngồi xuống, không khí xung quanh cũng dần trở nên im bặt.
- " Chuyện phải kể từ hơn trăm năm trước, khi chiến tranh loạn lạc diễn ra giữa hai nước Ngô và Tân Đại. Chúng ta lại nằm ngay Biên Giới nên bị ảnh hưởng không ít. Chiến tranh vì hết lương thực nên bọn chúng đến và cướp bóc hết của cải của bọn ta tạo ra. Bọn ta sống bằng chăn nuôi và trồng rau.Nhưng chúng đã cướp hết đi, chúng lại biết bọn ta có hoa sen Thủy Tuyết nên đã đến cướp bóc. Cướp bóc xong chỉ vì sợ địch cũng biết tin và đến đến nên đã cho thuốc độc tưới cho cây, từ đó hoa sen Thủy Tuyết không còn công dụng hiệu quả. Sau chiến tranh bọn ta cũng lui vào sâu bên trong núi để không còn dính líu tới điều gì. Hoa sen Thủy Tuyết Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/959021/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.