Với cả nàng mà lại đến bên hắn thì sẽ có rất nhiều nguy hiểm xảy ra với hắn. Nàng có quan hệ với cha cũng do nành hay cho người tìm hiểu về Mộ Lăng Trì nên nàng biết bao nhiêu năm nay Ngũ Vương Mộ Lăng Hoành luôn tìm cách cách trừ khử Mộ Lăng Trì để hòng đoạt ngôi vị. Chỉ qua hành động không màng tính mạng để bất chấp cứu nàng. Nếu giả dụ như Ngũ vương lợi dụng nàng làm điểm yếu của hắn thì sao? Tương lai trong tay hắn không thể để để nàng phá hủy được.
Nhược Như ngẩng mặt lên trời, xung quanh không gian nơi đây phủ đầy một màu trắng lạnh lẽo. Nó trái ngựic hẳn với trái tim của nàng lúc này, loạn nhịp nóng cháy. Mặc dù vậy cảnh có cảm giác buồn như tâm tình của nàng vậy. Đúng như người xưa nói mà nếu tâm trạng mà buồn thì không gian xung quạn cũng sẽ theo đó mà sâu thêm. Đúng rồi, Nguyễn Du cũng từng viết:
"Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ".
Cuộc đời thật lắm trớ trêu.
Buổi tối khi trở lại trong lều, còn Mộ Lăng Trì và Huyền Thanh ở chung một lều. Nàng được Huyền Thanh thông báo mai sẽ trở về liền thu dọn ít đồ trên người khi mang đi rồi nhanh chóng nghỉ ngơi lấy sức.
Đông Phương Nược Như nghĩ đến chuyện hôm nay lời của tộc trưởng nói nàng để ý rằng người này không nói dối thập phần chân thực. Nàng cũng đã đi thăm dò vài gia đình đúng là khi có người bệnh bệnh đều dùng hoa sen Thủy Tuyết, nàng cũng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/959020/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.