Một tháu giám chạy theo đằng sau run cần cập nói:
- "Xin bệ hạ thứ tội, ông lão này cứ khăng khăng đòi đi vào không ai ngăn cản được."
Phớt lờ đi lời nói của vị công công kia, vừa nhìn thất Hạc lão hoàng thượng vội đi tới nói:
- "Là ông sao? Là Hạc Nhất Bá sao? Tốt quá rồi, mau mau qua xem cứu người."
Tất cả mọi người đều im lặng nhìn ông lão với vẻ mặt ngạc nhiên. Người mà có thể khiến Hoàng Thượng nể mặt và coi trọng như vậy kết hợp với lời nói lúc nãy của ông ta thì chắc chắn là vị thần y tiếng tăm kia rồi.
Hạc Nhất Bá vào bên trong xem qua những vết thương đã lở loét gần thối rữa kia sau đó đưa tay bắt mạch nhắm mắt ngẫm một hồi cuối cùng cũng gật đầu nói:
- "Cậu ta bị thương nặng nhưng không ảnh hưởng đến bên trong lục phủ ngũ tạng hay xương khớp. Mặc dù vậy lại trúng một loại độc, độc này đối với người bình thườnh thù sẽ không sao nhưng đối với người bị thương sẽ không khỏi mà sẽ dẫn tới da thịt dần dần thối rữa cho tới chết. Chính vì vậy mà vết thương của tướng quân không hồi phục mà ngày càng nặng thêm.
Hoàng Thượng vừa nghe xong liền hỏi:
- "Vậy có cách giải không?:
- "Đã có lão phu ở đây rồi, cứ yên tâm không cần lo lắng."
Hạc lão trả lời một cách kiên định. Sau đó ngay lập tức kê đơn thuốc cả uống lẫn bôi rồi sai người đi bốc, lại quay sang người khác dặn dò chuẩn bị đồ để khử trùng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/959001/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.