____Mấy ngày sau____
- "Tiểu thư, tiểu thư! Có chuyện lớn rồi." Tiểu Liên hớt hải chạy nhanh vào Mai Cá Viện hơi thở thù đứt quãng.
- "Có chuyện gì mà em cứ làm ầm lên như vậy chứ?"
Đông Phương Nhược Như đang nằm phơi nắng, thấy Tiểu Liên cứ hớt ha hớt hải làm cô cũng phải bất lực với tính cách này của cô nhóc. Cứ cuống cuồng, có chuyện gì thì cũng phải bình tĩnh chứ.
- "Có hai tin, một tin tốt một tin xấu người muốn nghe cái nào trước?"
- "Em.muốn nói tin gì trước thù nói."nàng vẫn không quan tâm cho lắm bóc quả nho cho vào miệng.
- "Vậy tin tốt trước. Đông Phương Thuết tướng quân quay trở về rồi, lần này còn lập được công lớn nữa."
Nghe đến đây Đông Phương Nhược Như giật nảy mình, quả nho đang nhai dở bị nàng nuốt một phát xuống cổ tí nữa thì sặc lên mũi.
- "Khụ... em nói Đông Phương Thiết tướng quân là vị huynh trưởng kia của ta sao?"
- "Dạ, đúng vậy. Là đại thiếu gia."
Đông Phương Nhược Như cố trấn tĩnh tinh thần nói:
- "Ừm, còn tin xấu là gì?"
- "Là, là,...tướng quân ngài ấy bị thương rất nặng, hoàng thượng còn phải triệu thái y giỏi nhất thái y viện để có thể cứu chữa được, nếu không đựic chỉ e là...hức." nói đến đây Tiểu Liên đã có một chút nước mắt ngắn nước mắt dài.
- "Ngươi nói cái gì cơ? Vậy bây giờ đại ca đang ở đâu?"
- "Ở, ở trong cung. Hình nhue vương gia cũng đang ở đó."
Đông Phương Nhược Như cảm giác có chút sốc, nói như vậy chẳng nhẽ vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/959000/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.