Mộ Lăng Trì cởi áo ra
- " Ngươi làm cái gì đó!"
- "Thay đồ đi ngủ mắt cô đui à, hỏi nhiều!"
Đông Phương Nhược Như nhìn hắn thay đồ, cơ thể hiện ra những múi cơ săn chắc thì đỏ mặt máu mũi cũng phun ra.
- "Không chỉ đẹp trai mà thân hình còn đẹp nữa.Mặc dù ta rất ghét nhưng cũng có thể tha thứ!" nàng lầm bầm.
- "Nhìn đủ chưa?"
- "Hả. Đủ rồi, đủ rồi!" Đông Phương Nhược Như xấu hổ nằm xuống lấy chăn trùm hết cả đầu.
- ----Sáng hôm sau-----
- "Ưm"
Đông Phương Nhược Như dần tỉnh lại cảm thấy tay mình có thứ gì đó mềm mại đàn hồi sờ còn rất thoải mái liền sờ thêm mấy cái nữa.
- "Cô tỉnh rồi? Sờ đủ chưa."
- "Hả"
Nàng nhìn tay mình thấy tay mình đang dờ cơ ngực và bụng của Mộ Lăng Trì liền giật mình tỉnh ngủ luôn.
- "Ahaha, ta dậy rồi!" nàng chột dạ
- "Sờ thoải mái không? Thích không?"Mộ Lăng Trì trêu chọc
- "A, vương gia ngài đừng nhĩ lung tung đây chỉ là tai nạn mà thôi."
- "Dờ xong liền muốn trốn tội?!"
- "Đâu có,đâu có"
- " Vậy ngươi phải đền bù thiệt hại cả thể chất lẫn tinh thần cho bổn vương đi!"
- "Không cần như vậy. Chẳng phải chúng ta kà phu thê hay sao, ta là thê tử của ngài sờ phu quân của mình thì cũng không có tội chứ."
- "Vậy..."
- "Vương gia, buổi đi săn sắp bắt đầu rồi người và vương phi phải tới đó."
Mộ Lăng Trì đang định nói thì Huyền Thanh vén của lều đi vào làm cho hắn vô cùng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/238434/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.