- " Thức ăn ở nơi này cũng không được tốt lắm nhỉ? Vậy mà vẫn đông người."
- "Thì những người đến đây đều là khách làng chơi mà! Họ không quan tâm lắm thức ăn đâu."
- "Ồ."..."Cô nương có thể giúo ta gọi bà chủ tới được không." Vừa nói vùa lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng.
- "Công tử muốn tìm bà chủ để làm gì?"
- "Nàng cứ gọi bà ấy đến đây."
- "Vậy công tử đợi ta."
Một lát sau Kiều Khê dẫn một người đàn bà ngoài ba mươi vào phòng..
- "Công tử, người này chính là bà chủ."
- "Bà chính là bà chủ của thanh lâu này sao?"
- " Đúng vậy, không biết công tử tìm ta đây là có việc gì?"
- " Trông vẫn còn trẻ như vậy ta gọi người là tỷ tỷ đi."
- " Rốt cuộc công tử tìm ta là có việc gì?" giọng điệu có chút khẩn trương
- " Ừm, vào vấn đề chính. Ta cũng không vòng vo nữa. Ta muốn thanh lâu này là của ta."
- "Ngaì nói cái gì cơ?"bà chủ bắt đầu chau mày
- "Ấy ấy tỷ tỷ bình tĩnh. Ta nói ta muốn thanh lâu là của ta chứ ta đâu muốn cướp mối làm ăn của tỷ."
- " Ý của ngài là gì?"
- " Ta muốn làm người đứng sau của thanh lâu này, tiếp quản nó."
- " Không được nơi này ta không thể giao cho người không có khả năng."
- "Bà chủ đây là không tin ta sao."
- "Tin thì thế nào mà không tin thì thế nào?"
- " Ta sẽ giúp cho nơi đây còn phồn hoa hơn hiện tại mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/238431/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.