________Trên chợ phố______
Bước trên dường phố là một vị công tử anh tuấn cầm quạt ngọc trước ngực trông thật tiểu sái. Người đi dằng sau dáng người nhỏ bé cố gắng đuổi kịp tốc độ người phía trước. Họ là Đông Phương Nhược Như và Tiểu Liên.
_"Tiểu...công tử, thực sự ra ngoài như vậy không sao chứ?Nô tì thấy chúng ta nên về phủ thì hơn! "
_" Ngươi đó, mới đi được một chút mà đã đòi về. Muốn về thì ngươi tự về một mình đi."
_"Công tử....haizzzz"
Hai người đi dạo trên phố rồi dừng chân trước một thanh lâu.
_"Tiểu Liên vào đó được đấy!"
_" Không được đâu tiểu... công tử!"
_"Tại sao chứ? Vào có chết ai đâu?"
_"Nhưng người là..."
_" Không nhưng nhị gì cả."Tiểu Liên kéo tay áo nàng lại tồi nói nhỏ.
_" Chúng ta muốn vào cũng không có đủ tiền!"
_"Hả! Muội đùa ta để tả không vào đúng không? Cả cái vương phủ lớn vậy mà không có một xu nào sao?"
_" Đó là của phủ vương gia. Còn chúng ta thì..."
Tiểu Liên xoè hai bàn tay ra mấy đồng bạc vụn.Đông Phương Nhược Như đờ Nhuệ hoá đá, trong đầu nàng ập tới những suy nghĩ tuyệt vọng." Ta thực sự xuyên không thành một kẻ nghèo ư? Cuộc sống của ta sao khổ quá vậy chứ? hức!"
Tiểu Liên vãn ngơ ngác nhìn nàng.Rồi chợt nhận ra nàng liền láy lại ý chí, nói với Tiểu Liên:
_" Mấy đồng này có đủ để uống trà không?"
_"Uống trà thì chắc được. Người muốn đi uống trà sao?"
_" Không phải."
_" Vậy?"
_" Muội vào quán trà đằng kia đợi ta." Vừa nói tay vừa chỉ vào quán trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-dang-yeu-cua-ta-quan/238430/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.