Thương Mai lập tức trở nên kính trọng Ngô Yến Tổ, thật sự không ngờ tới, người thanh niên nhìn môi son má phấn, không chút nghiêm chỉnh này lại tôn trọng nghề nghiệp của mình như vậy, hơn nữa lại còn giữ vững nguyên tắc đến thế.
Thương Mai dường như có chút tỉnh ngộ, lúc cô đang định cho qua chuyện này, Ngô Yến Tổ này đột nhiên đứng ra nhắc nhở cô.
“Ngô Yến Tổ, ngươi khiến ta rất bội phục, ngươi là một đại phu đủ tư cách.” Thương Mai chân thành nói.
Ngô Yến Tổ ngờ vực nhìn Thương Mai: “Không phải người nghĩ như vậy sao? Nhưng ta nghe Nhu Dao tỷ nói, người nói người có thể làm đến mức mà Ôn Yến đại phu yêu cầu.”
Thương Mai khẽ lắc đầu: “Nói thì dễ, nhưng để làm thì rất khó.”
Ngô Yến Tổ không hiểu: “Có gì khó, chúng ta là đại phu, thứ chúng ta mong muốn không phải chính là y thuật uyên thâm, có thể cứu được càng nhiều người hơn sao? Nếu vì một người mà cứ dừng chân tại chỗ, từ bỏ cơ hội cứu rất nhiều người, vậy thì rất đáng tiếc quá rồi.”
Ngô Yến Tổ thấy cô không nói gì, lại nói tiếp: “Còn có, ta nghe Nhu Dao tỷ nói chuyện đồng mệnh cổ rồi, đến bây giờ người vẫn chưa thể giải được đồng mệnh cổ cho Vương gia, nếu người từ bỏ việc làm đồ đệ của Ôn Yến đại phu, lỡ như Ôn Yến đại phu có phương thuốc tốt thì sao?”
Thương Mai cảm thấy có chút khó hiểu, khó hiểu là vì sao Nhu Dao lại nói với hắn những điều này?
Ngoài ra, còn bị lay động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800463/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.