Vạn Húc được người đỡ đi ra.
Hắn ta bị Dạ Vương đánh một trận, ai cũng không có giúp, bởi vì, Hoàng thượng chỉ hạ chỉ bắt giữ Dạ Vương, chứ không có nói có thể làm bị thương hắn.
Hơn nữa rõ ràng, người ta không có bắt bớ, động thủ với Vạn đại nhân, cũng chỉ là ân oán cá nhân, người ta có nói trước.
Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất, là trên nóc nhà của phủ đệ người ta, có một dãy cung thủ.
Ai cũng biết đạo lý chó cùng rứt giậu, nếu như ép Dạ Vương tới bước đường cùng, bọn họ rất khó bắt trở về được, dưới cơn thịnh nộ của Hoàng thượng, chỉ sợ ai cũng không được yên.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất nhất là Vạn Húc này là phó thống lĩnh cấm quân bỗng được đề bạt lên, cái chức vị tự dưng rơi xuống này, bình thường đều khó lòng phục chúng, cấm quân lại đều là người có tính khí cao ngạo, vốn không phục hắn ta, thấy hắn ta hung hăng ngang ngược như vậy, mọi người đều lựa khoanh tay đứng nhìn.
Dạ Vương sau đó bị dẫn đi.
Nói tới An Thân Vương mang Liên Thúy Ngữ trốn đi, vốn là chạy về phía Hàn Sơn, nhưng khi ông ta ở Thông Thiên Các đi ra, đã có người đuổi theo, ông ta chỉ đành phải thay đổi phương hướng, mang Liên Thúy Ngữ trốn đông trốn tây.
Do có người truy đuổi, lại không có người tiếp ứng, vì thế, hắn vừa ra khỏi thành thì bị đuổi kịp.
Liên Thúy Ngữ cũng tỉnh lại rồi, sắc trời đen xì, truy binh tay cầm đuốc, soi vào nơi hoang vắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800399/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.