Lương Vương nói: "Phụ hoàng, Nghi Lan cung đã đào rồi, trong hậu viện của Nghi Lan cung, đào ra rất nhiều thi hài, phỏng đoán sơ bộ, hơn mười bộ, thi hài không hoàn chỉnh, hẳn là băm nát toàn bộ thịt, xương cốt bị chặt đứt, sau đó chôn xuống đất, lúc đào ra, phát hiện một đống thịt nhão, hẳn là vừa chết không lâu."
"Là Chiêu quý phi, phải không? " Đầu của hoàng đế, chậm rãi thả lỏng, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Lương Vương.
"Không cách nào xác nhận." Vẻ mặt Lương Vương đau khổ.
Sự thất vọng to lớn xông lên, chậm rãi biến thành tuyệt vọng.
Là Tôn Phương Nhi, hắn ta lục soát cả kinh thành, phong tỏa cửa thành, nếu như Tôn Phương Nhi còn sống, không thể nào không soát ra được.
Người đã sớm biến thành thịt vụn, khó trách không tìm ra được.
Hoàng đế lẩm bẩm: "Trước kia, lão tổ tông thường nói với trẫm, độc nhất là lòng dạ đàn bà, lúc ấy, trẫm còn cười, nói ngài cũng là phụ nữ, vì sao lại nói như vậy?"
Hắn ta nhìn Lương Vương: "Ngươi đoán xem, lão tổ tổng trả lời trẫm thế nào?"
Con mắt Lương Vương căng thẳng: "Nhi thần ngu dốt."
Hoàng đế thở dài, vươn tay, muốn bắt lấy cái gì đó, nhưng mà, tay dừng lại giữa không trung, từ từ rủ xuống: "Bà ấy nói, sự độc địa của phụ nữ, ẩn ấp trong tâm, hiểu cách ngụy trang che dấu, một giọt nước mắt, làn thu thủy, có thể làm đàn ông giao tâm ra, tin tưởng. Trẫm từ nhỏ ở bên cạnh lão tổ tông, nghe lời của bà mà lớn lên, bởi vậy, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-da-tai-da-nghe/800379/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.